Thích một người đúng là một chuyện rất kỳ diệu, đột nhiên bỏ qua tất cả mọi lý do, chỉ còn lại động tâm.
Độc Cô Lạc không biết Sở Trì thế nào, hắn chỉ biết sau ngày hôm đó đã có điều gì đó khác khác, lúc mà hắn lén đụng chạm cậu cũng không kháng cự!
Dấu hiệu tốt nha dấu hiệu tốt.
Độc Cô Lạc nắm tay Sở Trì từ cửa hàng về đến nhà rồi ngồi đợi ăn cơm. Sau đó lại cùng nhau xem tivi. Lúc xem tivi mỗi người chiếm một bên ghế sofa, nhưng Độc Cô Lạc không để ý lấn vạch rồi Sở Trì cũng vô ý tránh một chút, động tác này làm Độc Cô Lạc có chút đau lòng.
Nhưng hôm nay không giống mọi khi nữa rồi, hắn—Hắn ôm người vào lỏng nhưng Tiểu Trì không trốn tránh!
Có câu, nhân lúc còn nóng, nhanh chóng chiếm chút tiện nghi, có mà không làm vậy thì.... Khụ..
Sở Trì cũng không phải kiểu người biệt nữu, nếu đã xác định được tâm ý thì sẽ không do dự gì nữa, nói trắng ra là đứa nhỏ không có tâm nhãn.
Yêu hay ghét đều rõ ràng.
Độc Cô Lạc cẩn thận ôm lấy cậu, đột nhiên cảm thấy người trong lòng chủ động đáp lại một chút, chủ động đó! Đây là lần đầu tiên!Một động tác rất nhỏ cũng làm cho Độc Cô Lạc cảm thấy ấm áp.
Hắn khẽ nâng cằm cậu, thấy đôi mắt đen ấy đang nhìn mình, Độc Cô Lạc cúi người, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi Sở Trì.
Không có cường hào chiếm đoạt, chỉ có nhẹ nhàng và dịu dàng ma sát, môi chạm môi, chầm chậm cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164333/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.