Đàn chị đột nhiên ngẩng đầu lên, vỗ vào vai Độc Cô Lạc nói: "Anh trai, tôi không biết anh là người thế nào, nhưng nếu anh cùng Tiểu Trì Trì nhà chúng tôi yêu đương thì anh phải đối xử tốt với em ấy, đặt em ấy ở vị trí quan trọng nhất, không được để em ấy đau lòng, nếu không bọn tôi không tha cho anh đâu, đánh gãy chân anh!" Đàn chị càng nói càng hung dữ nhưng giọng nói thì đanh thép nhưng mắt lại đỏ, thật làm người ta đau lòng.
Độc Cô Lạc cũng không biết hắn lúc đó nghĩ gì, thế mà gật đầu đồng ý.
Hắn hứa với một người thậm chí không phải người quen thân, hơn nữa uy hiếp hắn phải đối tốt với một người cũng chẳng phải người thân.
Độc Cô Lạc luôn ngưỡng mộ Sờ Trì, nhìn cậu luôn thờ ơ lạnh nhạt, đáng lẽ phải bị người ta ghét, nhưng cậu lại được những người xung quanh toàn tâm toàn ý quan tâm.
Người ngoài còn hơn cả người thân.
Sở Trì không nói cảm ơn, chỉ khẽ ôm lấy đàn chị, nhẹ giọng nói: "Chị, sau này mệt mỏi, muốn khóc, thì vai em sẽ luôn cho chị mượn vô điều kiện."
Đàn chị cuối cùng cũng thút thít khóc, cô gạt nước mặt đi, hít hít mũi rồi vỗ Sở Trì một cái, cười mắng cậu: "Thằng nhóc chết tiệt, làm lão nương khóc mất hết cả mặt."
Nói rồi cũng không chờ Sở Trì nói thêm gì, liền cầm cốc đi tìm người khác uống.
Độc Cô Lạc cuối cùng cũng hiểu tại sao Sở Trì lại được yêu thích như thế, Sở Trì dùng một trái tim chân thành nhất để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164332/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.