“Con -” Vương Đạo cứng họng. Nếu trước mặt ông là Vương Điềm, ông đã mắng từ lâu rồi. Nhưng khi những lời này nói ra từ miệng của Vương Duyệt, Vương Đạo chỉ có thể trầm mặc. Ông không nỡ đánh mắng con trai trưởng.
Vương Duyệt khôn ngoan, biết điểm dừng, đóng cửa lại, để một mình cha yên tĩnh suy nghĩ.
Vương Duyệt mệt mỏi cả một ngày, đi Đài thành, đến Chước Hoa Cung thăm Thanh Hà, kể về cái chết của Bá Nhân.
Thanh Hà cũng cảm thấy có lỗi với Bá Nhân: "Chờ sau này sửa lại án xử của Bá Nhân. Chàng nhớ giữ lại tấu chương của ông ấy để làm chứng."
“Phụ thân cầm để trong thư phòng.” Vương Duyệt thở dài: “Phụ thân rất buồn. Hôm nay đã già hơn mười tuổi rồi, tóc mai đều bạc trắng.”
Thanh Hà nhíu mày: "Mỗi ngày đều tranh đấu mâu thuẫn không hồi kết. Vốn tưởng rằng giải quyết được Thái Hưng Đế thì tất cả sẽ hạnh phúc, nhưng không phải vậy, ngược lại còn tạo ra vấn đề lớn hơn nữa."
Một bên là Hoàng đế bù nhìn không quyền không thế không binh, một bên là Vương Đôn có thân phận phò mã, có thể đánh giặc có mưu trí, còn là Đại đô đốc nắm toàn bộ binh mã Đại Tấn, giữ chức Thừa tướng, và tất nhiên Vương Đôn không dễ đối phó!
Vương Duyệt ôm chằm Thanh Hà vào lòng, tham lam hít mùi hương trên cơ thể nàng. Mặc dù tướng mạo hắn giống như tiên nhân nhưng hắn cũng là người phàm, biết mệt, biết phiền, sẽ có những vấn đề không thể khước từ. Hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340745/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.