Hạ Trường Sinh kéo Lâm Kiến, thân thủ mạnh mẽ luồn lách vào biển người, giấu thân ảnh của mình đi. Sau đó tại một khúc rẽ, y nhấn Lâm Kiến vào trốn trong một con hẻm nhỏ.
"Người kia là ai?" Lâm Kiến không biết tại sao Hạ Trường Sinh lại có phản ứng lớn như vậy.
Thấy người nọ không đuổi theo, Hạ Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm. Nghe câu hỏi của Lâm Kiến, hắn trả lời: "Người kia là Tư Vô Ngưng của Đông Xương môn ngự yêu."
"Rồi thì sao?"
"Hả?"
"Người đó là Tư Vô Ngưng của Đông Xương môn ngự yêu, rồi thì sao, tại sao huynh phải trốn hắn ta?" Lâm Kiến hỏi.
Nghe câu hỏi của Lâm Kiến, Hạ Trường Sinh dùng ngón trỏ quấn tóc mình, liếc nhìn trời một cái rồi cẩn thận trả lời y: "Người kia là biến thái tuyệt thế."
Lâm Kiến vốn bị hắn nhấn lại ngồi xổm trên đất, y nghe vậy thì lập tức đứng thẳng lên. Hạ Trường Sinh đứng ở trước mặt y, Lâm Kiến đột nhiên đứng lên nên suýt chút nữa thì đụng vào cằm hắn. Hạ Trường Sinh vội tránh ra, Lâm Kiến đứng trước mặt hắn, đối mặt với hắn, y nở nụ cười bất đắc dĩ nhưng lại hiểu rõ mồn một.
Hạ Trường Sinh chột dạ trong tích tắc, sau đó lại như cây ngay không sợ chết đứng.
"Ta không hề trêu chọc thị phi." Hạ Trường Sinh nói.
"Ta biết rồi." Lâm Kiến nắm cổ áo hắn, kéo hắn lại gần.
"Ngươi làm gì đó? Y phục ta nhăn bây giờ." Hạ Trường Sinh nhíu mày.
"Tóc huynh rối rồi." Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3725906/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.