Nghe Tang Chu hỏi, Giang Long không trả lời ngay, mà vuốt càm, nhíu mày trầm tư.
Hộ vệ Cảnh phủ lại phản bội, thật ngoài dự liệu của Giang Long.
Suy nghĩ kỹ một hồi, hắn mới mở miệng:
- Bà tử kia vẫn giữ nguyên kế hoạch diệt trừ, còn có, ngươi phải để ý bà ta có âm thầm tiếp xúc với ai không. Về phần hộ vệ kia, tạm thời đừng nên động thủ, ta sẽ tìm cho gã vài chuyện để làm.
- Ý Tiểu thiếu gia là?
- Ai biết trong đám hộ vệ đó, có phải chỉ có một mình gã phản bội chúng ta hay không.
- Tang Chu hiểu rõ.
Giang Long lại mở miệng hỏi:
- Ông nội của ngươi có người am hiểu theo dõi hay không?
- Có.
Tang Chu trả lời:
- Nô tỳ sẽ truyền lời về nhờ ông nội phái thêm người đến hỗ trợ.
- Đừng cho bọn họ xuất hiện trước mặt người khác.
Giang Long phân phó:
- Ngươi trực tiếp chỉ huy bọn họ là được.
- Cảm ơn Tiểu thiếu gia tín nhiệm, nô tỳ sẽ cho người theo dõi tên hộ vệ kia.
Tang Chu ngẩng đầu nhìn Giang Long thật sâu, sau đó mới rời đi.
Kế tiếp, hắn bắt đầu sao chép chuyện xưa.
Chỉ chốc lát sau, Bảo Bình và Ngọc Sai một trước một sau đi tới.
Trong tay Ngọc Sai còn mang theo một túi căng phồng.
Bảo Bình liếc đôi mắt to, nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Giang Long xem hắn viết chữ, Ngọc Sai lấy chổi lông gà cắm trong bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802188/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.