Sau khi cười đùa một trận, ba người bắt tay vào việc.
Ngọc Sai mở bao vải gói đồ mang đến ra, bên trong có da rái cá, da hồ ly đều là thượng đẳng, cùng với các công cụ như châm tuyến và kéo cắt.
Dưới đây, còn có vài tấm vải màu sắc khác nhau xếp chồng lên nhau.
Cũng giống như việc in ấn sách vở, thêu hoa văn, cùng với may thú bông người khác cũng có thể học lóm được, cho nên phải làm tốt công tác giữ bí mật trước tiên, bằng không nếu bị một tú nương kỹ thuật nữ công cao siêu nhìn thấy, rất dễ dàng học lén đi mất.
Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Bảo Bình, sẽ may sói đỏ trước.
Tuy rằng cùng là sói, đều rất mạnh, nhưng hình tượng tạo ra hai chú sói là hoàn toàn khác nhau đấy.
Khác với chú sói xám khờ khạo ngốc nghếch, chú sói đỏ hiện lên đáng yêu hơn nhiều.
- Tiểu thiếu gia, nô tỳ hiện tại cũng muốn nuôi dưỡng một con sói thật.
Ôm chặt chú sói đỏ mà Ngọc Sai vừa mới may xong, Bảo Bình thích thú không muốn rời tay nói.
- Tốt, để ta sai bọn hộ vệ quý phủ giúp cô đi bắt một con.
Giang Long cười khẽ.
- Nô tỳ không cần.
Bảo Bình chỉ là nhất thời thích thú mà nói vui vậy thôi, chứ nàng cũng biết sói ở ngoài thế giới thật đều rất hung ác và tàn nhẫn, sẽ không đáng yêu như vậy đâu.
Thời gian đã không còn sớm, nhưng Giang Long thấy Ngọc Sai lập tức muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-quoc-tac/2802190/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.