Trong nháy mắt, các hoàng tử hoàng nữ đều quay phắt qua nhìn trưởng công chúa. Lâm An công chúa đang ôm tay Nguyên Cảnh Đế cũng không nhịn được nhìn qua.
Thái Tử quét mắt nhìn trưởng công chúa.
Trong lòng họ đều có cùng một suy nghĩ: Hoài Khánh lại muốn đề bạt người của mình.
Cách thức mở rộng thế lực của hoàng tử hoàng nữ có hai loại. Một là: lôi kéo triều thần, biến họ thành người ủng hộ mình. Hai là: đề bạt tâm phúc.
Cái đầu vì Nguyên Cảnh Đế có máu khống chế quá mạnh, luyện tâm thuật đế vương quá cao siêu, nên cả đám hoàng tử, kể cả thái tử đều không dám trắng trợn kết bè kết đảng.
Còn cái sau, thì họ khinh thường không thèm dùng.
Nhưng đó còn phải xem thời cơ, chúng hoàng tử hoàng nữ cảm thấy hiện giờ không phải là thời cơ tốt, bởi vì nhiệm vụ này có độ khó quá lớn.
Nguyên Cảnh Đế híp mắt, cười nói: "Hoài Khánh chọn là ai?"
Trưởng công chúa đáp: "Nha môn Đả Canh Nhân đồng la Hứa Thất An."
Nhị công chúa bừng tỉnh đại ngộ, "YAA.A.A.." Một tiếng, vẻ mặt ngây thơ nói: "Chính là đồng la hôm tế tổ đã bày tỏ sự vô cùng ngưỡng mộ tỷ tỷ đó hả? Tỷ tỷ còn cười nói với hắn nữa."
Lời này thật là ác độc!
Ngay trước mặt Nguyên Cảnh Đế, đâm cho trưởng công chúa một nhát.
Phải biết rằng, trưởng công chúa còn chưa xuất giá, cho dù Nguyên Cảnh Đế mấy năm này si mê tu đạo, không quan tâm tới hôn sự của nhi tử nữ nhi, nhưng đường đường là công chúa có tuổi, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097413/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.