Hứa Tân Niên dùng ngân phiếu ba mươi lượng lấy đi một món đồ của đường huynh. Hắn cất kính nhỏ vào tay áo, rời khỏi địa lao, ở cửa ra vào gặp Tống Đình Phong và Chu Quảng Hiếu đã đứng chờ sẵn.
Tống Đình Phong nói: "Bằng thư ra vào hoàng thành bọn ta đã chuẩn bị xong rồi, ngươi chưa từng đi chỗ đó, để hai người chúng ta dẫn đường cho ngươi."
Hứa Tân Niên chắp tay nói lời cảm tạ.
Tống Đình Phong vẫy vẫy tay: "Chỉ cần ngươi cứu được hắn, mọi việc đều đáng."
Ba người cưỡi khoái mã, đi tới cửa thành gần nhất, Tống Đình Phong lấy bằng thư của nha môn Đả Canh Nhân, dễ dàng tiến vào Hoàng Thành.
Trên đường không ngừng bị Kim Ngô Vệ đi tuần tra tra hỏi, sau đó là Vũ Lâm Vệ.
Cuối cùng cũng tới ngoài cung thành, lại bị ngăn lại.
Bằng thư của nha môn Đả Canh Nhân chỉ có thể đến được nơi này, xa hơn bên trong chính là cung thành, cung thành tuy rằng rất lớn, nhưng trên danh nghĩa là nhà của Hoàng Đế.
Hứa Tân Niên nói: "Tại hạ học sinh thư viện Vân Lộc, có quen biết cũ với trưởng công chúa, có việc thỉnh cầu, mong được thông truyền."
Ai cũng biết Trưởng công chúa từng học ở thư viện Vân Lộc, nên thị vệ không làm khó dễ, bảo ba người chờ, còn mình liền đi vào bên trong.
Một khắc sau, thị vệ quay ra, nói: "Đi theo ta."
Hắn dẫn ba người tiến vào cung thành, khuyên: "Đừng nhìn lung tung, đừng nói lung tung, chú ý lời nói và việc làm của mình."
Hứa Tân Niên hơi cúi đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097411/quyen-1-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.