Mọi người đi rồi, Dương Nghiên cau mày, ngồi bên bàn, nhận chén trà Ngụy Uyên đưa qua, nhưng cả buổi không uống một ngụm.
Nam Cung Thiến Nhu trợn mắt, hỏi thay hắn: "Nghĩa phụ, thật muốn giết tiểu tử kia à?"
Dương Nghiên lập tức quay qua nhìn Ngụy Uyên.
"Ta xử không đúng à?" Ngụy Uyên hỏi lại.
Nam Cung Thiến Nhu và Dương Nghiên cùng lắc đầu, Nam Cung cười nghiền ngẫm: "Đúng thì đúng, chỉ là nghĩa phụ thật sự cam lòng giết hắn?"
Ngụy Uyên nhấp một ngụm trà, giọng cảm khái: "Ta đã từng nói, hắn là võ phu trời sinh, khí phách hán tử này, hiếm thấy."
Một đao chém ngân la Luyện Thần Cảnh trọng thương, hắn mới bước vào Luyện Khí Cảnh bao lâu?
Trong nụ cười của Ngụy Uyên có ý thưởng thức, và nhiều hơn nữa là sự thoả mãn.
.....
Xuân Phong Đường.
Tống Đình Phong và Chu Quảng Hiếu ủ rũ đi theo Lý Ngọc Xuân, suốt đường đi, Xuân ca không nói một lời.
Ban nãy ông đứng dưới lầu, chờ kết quả xử lý, đã biết tin bảy ngày sau, Hứa Thất An sẽ bị chém ngang lưng.
Lý Ngọc Xuân không nói một câu, dẫn hai thủ hạ trở về.
"Đi uống rượu với ta, ta biết hai ngươi có giấu riêng, lén uống trong khi trực."
Giọng Lý Ngọc Xuân không nghe ra cảm xúc, bình tĩnh đến dọa người.
Tống Đình Phong há to miệng, phun ra một chữ: "Được."
Lý Ngọc Xuân là một người bảo thủ cố chấp, các ngân la biết ông đều nói ông bảo thủ không chịu thay đổi, ngân la không quen thì giễu cợt ông không biết biến báo.
Nhưng mặc kệ quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097410/quyen-1-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.