Hứa công tử....
Nghe cách gọi lạ lẫm kia, mấy người Ngụy Uyên lập tức theo bản năng rà danh sách năm đệ tử thân truyền của Giám Chính Ty Thiên Giám để tìm.
Không đúng, áo trắng này nói là "Hứa công tử" chứ không phải là "Hứa sư huynh", như vậy, người mở đường giảng bài không phải đệ tử Ty Thiên Giám, là một người ngoài.
Họ Hứa.... Chẳng lẽ là.... Mắt Trưởng công chúa lóe lên, trong lòng đã có một suy đoán to gan. Nàng ta không đợi được, muốn đi nghiệm chứng.
Đồng thời, trong mắt Ngụy Uyên cũng lộ vẻ chợt hiểu, đã có được suy đoán của mình.
Tống Khanh đã từng nói với ông ta, Hứa Thất An là một kì tài luyện kim thuật khó lường, lúc đó Ngụy Uyên không để ý lắm, vì Tống Khanh là đệ nhất nhân luyện kim thuật của Ty Thiên Giám mà.
Nên kì tài trong miệng hắn, có thể chỉ là một người có thiên phú luyện kim xuất sắc, chứ không thể đứng ngang hàng với luyện kim thuật đệ nhất nhân, thậm chí còn được hắn gọi là "Thầy của ta".
Ngụy Uyên nhìn hai nghĩa tử, thấy hai người vẫn còn ngơ ngác. Rõ ràng hai người không hề nghĩ tới chuyện Hứa công tử kia là Hứa Thất An, lời Tống Khanh nói ngày hôm đó, hai người đã quên mất rồi.
"Nghĩa phụ, Ty Thiên Giám có người họ Hứa hồi nào?" Nam Cung Thiến Nhu chưởng quản tình báo, tra tấn, đối với loại nhân vật đột nhiên xuất hiện này rất là mẫn cảm.
Dương Nghiên hơi nghiêng đầu, nhìn Ngụy Uyên, ý cũng muốn hỏi.
Hai kim la tuy đã quên mất lời ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097397/quyen-1-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.