"Đây đúng là nội dung chính ta mở đường giảng bài, muốn nói với mọi người lần này." Hứa Thất An rất rành nghệ thuật ăn nói, nói đến đây thì cố ý dừng lại, mỉm cười nhìn vẻ mặt tò mò của các thuật sĩ áo trắng.
Khóe mắt liếc ra ngoài cửa, trông thấy Ngụy Uyên đang nhìn mình chăm chú, bên cạnh Ngụy Uyên, có một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, cũng đang nhìn hắn chăm chăm.
Nàng ta là ai? Mà đẹp quá vậy.... Hứa Thất An ho khan một cái, nói: "Trong vạn vật, tồn tại một số vật chất vô cùng nhỏ, những vật chất này tạo thành ngàn vạn thế giới trong mắt chúng ta. Giữa những vật chất này có mối liên quan với nhau, và mối liên quan đó là có quy luật. Lấy một ví dụ đơn giản nhất, một viên đan dược cần hơn mười vị, được luyện chế từ hơn mười loại dược tài khác nhau, nhưng rõ ràng là, công hiệu của mỗi loại dược liệu trong đó lại không giống nhau.
"Đó là vì sao? Bởi vì những vật chất nhỏ của những dược liệu đó có đặc tính gần nhau, nên chúng mới tạo ra phản ứng lẫn nhau, dung hợp với nhau. Tinh luyện kim chúc cũng dùng cùng đạo lý đó."
Hứa Thất An tận lực dùng những từ ngữ dễ hiểu nhất để diễn tả, không sử dụng những danh từ hóa học như "Nguyên tử" này kia, vì nói thế sẽ chỉ làm các thuật sĩ thêm khó hiểu.
Mắt đám thuật sĩ lóe lên hưng phấn, vì họ hiểu, những kiến thức này rất là quý giá.
Không chỉ họ, trưởng công chúa và Ngụy Uyên đứng ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097398/quyen-1-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.