Hứa Thất An quay về tiểu viện thay đồng phục ra, tắm một cái, vừa mặc thường phục xong, đã nhìn thấy lão Trương gác cổng đẩy cửa ngoài.
"Đại lang, có khách đến, lão gia gọi ngươi qua." Lão Trương kêu to.
"Đã biết, đóng cửa lại, ngươi vào đây." Hứa Thất An đáp lại.
Lão Trương giật mình, sau đó ra vẻ đề phòng.
Bảo ngươi qua chủ viện, ngươi chẳng những không đi, còn bảo đóng cửa, kêu ta vào phòng.
Ngươi muốn làm gì?
Lão Trương không phản ứng, bất động thanh sắc lùi ra khỏi tiểu viện.
Lần trước người hầu bị gọi vào phòng tắm, sau đó tự nhiên bị bất tỉnh, lão Trương vẫn còn nhớ mà. =))
Hứa Thất An đi ra khỏi phòng, thấy lão Trương đã biến mất.
Hắn vốn định xách lão Trương nhảy tường, đặng bớt việc ông ấy phải đi đường vòng trở về.
Thả người phóng qua tường cao, đi về phía tiền sảnh. Nhị thúc sai người đến gọi hắn, cho thấy khách tới phủ hơn phân nửa là có liên quan tới hắn.
Đi vào tiền thính, một bộ váy vàng xuất hiện trong tầm mắt, là Chử Thải Vi đã lâu không gặp.
Váy dài vàng nhạt, tóc để xõa.
Hông có đeo một cái bọc nhỏ bằng da hươu, giắt bàn phong thủy tám cạnh, mắt hạnh thanh tịnh sáng ngời.
"Sao lại tới nhà ta vậy?" Hứa Thất An kinh ngạc.
Chử Thải Vi ngồi ở chủ vị, Nhị thúc ngồi bên cạnh. Nàng đang ăn một bao to bánh ngọt của Quế Nguyệt Lâu, rề rề uống trà, nuốt xong mới đáp:
"Ngươi mà còn không tới Ty Thiên Giám, lần sau đến đây sẽ là Tống sư huynh đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097396/quyen-1-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.