Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
Đả Canh Nhân mời.... Mời ta?
Hứa Thất An nhất thời không tin nổi, hắn im lặng, không trả lời ngay.
"Ngươi là nhân tài, lúc đó ở hậu đường phủ nha, ta đã biết điều ấy. Chỉ là Đả Canh Nhân có quy tắc, ít nhất phải là Luyện Khí Cảnh." Lý Ngọc Xuân đổi sang tư thế ngồi thoải mái, không còn vẻ hùng hổ dọa người như vừa rồi:
"Với tư cách là người thủ hộ Đại Phụng, người bảo vệ bệ hạ, yêu cầu cao một chút là chuyện bình thường.”
"Nhưng ngươi đã dùng bản lĩnh của mình chứng minh được bản thân, nên, dù ngươi chỉ là Luyện Tinh Cảnh, Đả Canh Nhân nguyện ý mời chào ngươi."
Là vì thủ đoạn của ta đủ bẩn, tâm tư đủ kín đáo, nên mới đặc biệt trúng tuyển?
Đúng rồi, cái chiêng bạc có nửa huyết thống Nam Man này hồi phá án thuế bạc đã tỏ vẻ rất thưởng thức ta.
Vị chiêng bạc lạ mặt bổ sung: "Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là vì trưởng công chúa đề cử ngươi."
Trưởng công chúa?! Hứa Thất An lại cả kinh.
Trưởng công chúa là ai cơ? Sao phải đề cử ta? Ta không biết nàng ta. Ặc... hình như có từng nghe thấy lúc ở thư viện Vân Lộc.
Nhưng, hai người chúng ta chưa từng gặp mặt, sao nàng ta lại đề cử ta với Đả Canh Nhân?
Hứa Thất An không sao hiểu được. Hai ngân la có vẻ không định giải thích cho hắn. Mà có khi chính hai người còn không biết.
"Ngoài những lý do này, nguyên nhân hai vị đại nhân không tố cáo ta là...."
Lý Ngọc Xuân cười: "Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097368/quyen-1-chuong-62.html