Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
Hắn ngấm ngầm quan sát Hứa Thất An, thấy Hứa Thất An căng thẳng, cười gượng gạo, thì trấn an: "Ta chỉ phụng mệnh mang ngươi về thôi, nội tình cụ thể ta không rõ lắm. Nhưng mà không sao đâu, lấy tiền của người thì phải trừ họa cho người, tới nha môn, ngươi chỉ cần nhớ một câu: cái gì nên nói thì đừng giấu giếm, cái gì không nên nói, đánh chết không được nói."
Ta nhổ vào.... cái đạo lý này chả lẽ tự ta còn không biết? Cơ bản chả đáng tới ba mươi lượng bạc, cứt chó, câu này của ngươi chẳng có chút thành ý, có khác gì câu "Đã mời bộ phận có liên quan xử lý".... Hứa Thất An rất muốn tát chết tên nam tử đang cười híp mắt kia, nhưng không dám.
Xe ngựa chạy qua những con đường sầm uất, những con phố dài, đến đầu giờ Tỵ thì tới nha môn Đả Canh Nhân.
Hứa Thất An nhảy xuống xe, được hai Đả Canh Nhân áp giải đi vào nơi nha môn uy danh hiển hách này.
Nơi này được sửa lại từ một tứ hợp viện hình chữ nhật, lầu các sừng sững, Đả Canh Nhân áo đen ra ra vào vào, mặt mũi ai nấy nghiêm trọng, khí thế kinh người.
Không biết bị có bị đưa vào nhà lao không, là nơi ăn tươi nuốt sống ấy.... thôi yên lặng theo dõi kỳ biến trước đã, ta là lương dân, ta chẳng hề phạm pháp.... Hứa Thất An hít sâu, trấn tĩnh lại.
Không lâu sau, hắn được đưa vào một tiểu viện.
Ngoài cửa viện có hai Đả Canh Nhân đứng gác, hai bên trao đổi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097367/quyen-1-chuong-61.html