Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
Tối ấy, Uy Vũ Hầu phủ.
Uy Vũ Hầu trung niên phúc hậu, sắc mặt khó coi ngồi trên ghế.
Trong sảnh còn có hai vị phu nhân xinh đẹp, một người đang quỳ, khóc tới lê hoa đái vũ, thương tâm muốn chết. Ngôn Tình Sủng
Người còn lại đang nhẹ giọng an ủi.
Nhị nữ nhi hôm nay ly kỳ mất tích, kết hợp với chuyện xe ngựa va chạm trước đó, Uy Vũ Hầu đi đến kết luận nữ nhi mình bị người ta bắt cóc.
Trong đầu ông ta lướt qua một loạt những người có khả năng là kẻ thù, nếu bảo là kẻ thù chính trị, thì không có khả năng, vì thừa kế tước vị võng thế, đến thế hệ này của ông ta, gia tộc ông ta đã dần bị đẩy khỏi vũ đài quyền lực của đế đô.
Đương nhiên, không thể bỏ qua nhóm kẻ thù vì lợi ích chung của tập đoàn những nhà huân quý.
Nhưng tập thể và cá nhân vẫn có chỗ khác nhau, Uy Vũ Hầu không nhớ mình có kẻ thù chính trị nào tới mức phải bắt cóc nữ quyến trong nhà bằng bất cứ giá nào.
Còn kẻ thù cá nhân với gia đình, thì gần đây cũng không có kết thù với người nào cả.
"Lão gia đã báo quan rồi, cũng đã truyền tin cho Kim Ngô Vệ thủ cửa thành, ngươi đừng vội, sẽ tìm được Anh nhi về thôi."
"Tỷ tỷ, Anh nhi chỉ là một nữ tử yếu ớt, nếu nó gặp phải chuyện gì.... dù có tìm được về cũng không sống nổi."
Uy Vũ Hầu dài mặt ra, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Lúc này, hạ nhân chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097364/quyen-1-chuong-58.html