Dịch: Tiểu Băng
Biên: Đình Phong
Hứa Thất An được Tống Khanh nhiệt tình tiếp đãi, hai người ngồi bên bàn, tay cầm trà thơm, nói chuyện vui vẻ với nhau.
"Nói thật, ta có hơi nghi ngờ ngươi, " Tống Khanh hớp một hớp nhỏ: "Mấy ngày nay ta đã cho người kiểm tra mười tám đời tổ tông của ngươi những mấy lần."
Nói thẳng vào mặt người ta là mình điều tra mười tám đời tổ tông người ta thích hợp hả... nhưng Hứa Thất An chẳng chút kinh ngạc, còn cười: "Điều tra ra thế nào?"
"Quá là sạch sẽ." Tống Khanh lắc đầu, không nói tiếp đề tài này nữa, rút ra một xấp giấy Tuyên Thành đưa qua: "Cho ngươi xem nghiên cứu mới nhất của ta."
Hứa Thất An thầm nghĩ, ta đã soạn sẵn kịch bản có cao nhân vân du bốn phương rồi, vậy mà ngươi không hỏi.... đám người làm kĩ thuật các ngươi đúng là không quan tâm những chuyện này nhỉ.
Hắn nhận bản thảo, quét mắt mấy cái, suýt nữa phun hết cả trà ra.
Bên trên, ngoài phần lý luận ghép cây của hắn với Tống Khanh, cái tên này suy một ra ba, mở rộng tư duy ra nhiều hướng khác nhau. Ví dụ:
Ghép người với ngựa.
Ưu điểm khá là nhiều. Chẳng hạn, Đại Phụng từ nay không cần phải lo tới vấn đề thiếu chiến mã, binh sĩ không còn phải lo không có chiến mã xuất sắc, vì chúng ta vừa là binh sĩ, vừa là chiến mã.....
Lại ví dụ như: Bắt yêu tộc dạng chim, cho lai giống với loài người, tạo ra đội không quân bán yêu.
Chả biết gì về ma vật giống cái… hừ, cũng chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phung-da-canh-nhan/1097363/quyen-1-chuong-57.html