Đợi Cảnh Tứ Đoan một lần nữa trở về phòng, đã gần canh hai. Đại bộphận khách trọ đã chuẩn bị đi ngủ, mọi nơi thanh tĩnh, nghe thấy ngoàicửa sổ có tiếng côn trùng kêu vang.
Trong phòng đốt ngọn đèn, dưới đèn, có mỹ nhân ngồi một mình. Giấybút bày ra trước mặt, nàng đang vùi đầu viết, viết viết, lại nghiêng đầu suy tư một lát.
Cảnh Tứ Đoan nghĩ chân ở cửa, thưởng thức cảnh đẹp. Nhạn Y Phán thậtsự là tuyệt sắc, khi yên lặng giống như tiên nữ trong tranh, làm chongười ta nhịn không được muốn nhìn kỹ, luyến tiếc dời tầm mắt.
Nàng nếu cử động, lại là một diện mạo khác. Ở cùng với nàng, vĩnhviễn đoán không được nàng ngay sau đó là bộ dáng như thế nào, có khi làthiên kim hoảng tộc, có khi là tiểu thư gặp rủi ro tiều tụy, có khi làthanh lâu diễm kỹ cười duyên làm nũng, có khi lại là tiểu nha đầu nhuthuận.
Có khi, là phù dung sắp tàn, sóng mắt hàm xuân, ngượng ngùng lại mất hồn bào bối..
Mặt ngoài hay thay đổi như thế, trong tâm tư, tình hình nam nữ, nàngthật sự rất e thẹn, e thẹn kiểu như làm ra vẻ ta đây hoặc cự tuyệt. Dưới sự dôc lòng dụ dỗ của hắn, khuôn mặt luôn luôn đỏ hồng mặc hắn ta cầnta lấy, vừa thẹn lại tò mò nhấm nháp chuyện tốt đẹp.
Nghĩ đến vậy, ngực Cảnh Tứ Đoan nóng lên, bước vào trong phòng, khóacửa lại, cài then, lập tức đi đến bên cạnh nàng, bàn tay to giống như bị nam châm hấp thụ, tự động đi qua, bắt đầu vuốt ve hai vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phat-tu-bi/2390259/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.