Bạch y như tuyết, quãng thời gian năm năm tựa hồ chưa từng tồn tại, rõ ràng vẫn là Thiếu khanh Đại Lý Tự một thân quan phục cuộn người ngủ trong kiệu ngày nào, nhưng đôi nhãn châu càng thêm trong trẻo phân minh, như hai dòng suối, tú sắc thanh dật chói mắt bức người, không có nửa phần khói lửa nhân gian, nhìn Phó Khinh Trần chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, ngay cả nốt ruồi nho nhỏ kia cũng như muốn nói lên bao nhiêu hoan hỷ mãn nguyện.
——–
Mùa đông Kiến Bình năm thứ ba, đại tướng Lương Châu Nhan Mục tạo phản, cấu kết thủ lĩnh Lý Ngụy của bộ lạc Lãng Yết bất ngờ tập kích Lương Châu, trong vòng mười ngày chiếm được thành đầu tiên ở phía bắc Trữ quốc, hiện tiến quân hướng Thâm Châu.
Đàn Khinh Trần không rời Tĩnh Phong nhưng đã định liệu trước, đại cục đều nắm rõ.
Đầu tiên cực kỳ táo bạo dùng danh tướng thiếu niên Tạ Trọng Hành, nhờ Cửu vương Phó Lạc Phong trợ giúp, điều khiển hai mươi vạn kỵ binh, từ Thâm Châu đánh thẳng bắc tuyến; lại lệnh Tây Châu hầu Thương Thanh Quảng dẫn mười vạn quân chọn tuyến đường qua sông Liêu Long, xâm nhập thảo nguyên, thừa lúc các bộ lạc chia rẽ, đánh sườn kích phá, khiến Lãng Yết ở bắc tuyến hai mặt đều thọ địch.
Lãng Yết Lý Ngụy, kỵ binh của Nhan Mục tuy thế như sấm chớp, mỗi lần lâm trận là không gì cản nổi, nhưng lại bị đại quân Trữ quốc đánh úp hai đầu phải lui mấy ngàn dặm, bỏ chạy thục mạng để thoát thân, Tạ Trọng Hành nhẫn nại kinh người, dĩ dật đãi lao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-phach-quan/1354456/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.