Nói đến đây, Lý Quảng Tân không nhiều lời nữa.
"Hài nhi đã hiểu."
Lý Hâm cũng biết tội dị thuật này có mức độ liên quan lớn ra sao, cho nên hắn không nói thêm gì.
"Còn nữa, Trình Lập Đông con người này dã tâm rất lớn, vi phụ cảm thấy y nhất định đang giấu diếm điều gì.”
"Ngươi có thể báo với Hứa Thanh Tiêu chuyện hôm nay y tới đây, lấy lòng cũng tốt, hỏi ra chút gì cũng được, tự ngươi xử lý."
"Đi đi!"
Sau khi nói đến đây, Lý Quảng Tân để Lý Hâm rời đi.
"Dạ, phụ thân”
Lý Hâm cũng không nói thêm điều gì, hiện tại hắn thực sự đang muốn gặp đến Hứa Thanh Tiêu, báo chuyện này cho Hứa Thanh Tiêu biết, cũng không phải muốn lấy lòng gì, chỉ là hẳn không tin Hứa Thanh Tiêu lại tu luyện dị thuật
Nguyên nhân chủ yếu rất đơn giản, biểu hiện ngày hôm qua của Hứa Thanh Tiêu tại yến hội đã khiến toàn trường tin phục, Lý Hâm cũng không ngoại lệ.
Thành mê đệ của Hứa Thanh Tiêu.
Đợi Lý Hâm đi rồi
Bên trong gian phòng.
Lý Quảng Tân có vẻ hơi trăm mặc không nói.
Ánh mắt ông tập trung bên trên trang giấy trắng viết lại Mãn Giang Hồng.
Hứa Thanh Tiêu có tu luyện dị thuật hay không, hiện tại ông thật sự không biết.
Nếu đổi lại là bất cứ người nào khác, ông hoàn toàn có thể phán định.
Nhưng lại là Hứa Thanh Tiêu.
Người có thể viết ra bài từ như thế này, sao có thể tâm thuật bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568861/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.