Y không tin.
Có chết cũng không tin.
“Huyện Bình An, sư thừa Chu Lăng, sư huynh Trần Tinh Hà, hai mươi tuổi, phải không?”
Lý Hâm hỏi.
“Phải.”
Trình Lập Đông khẽ gật đầu.
"Vậy chính là một người rồi, Trình Lập Đông, có phải ngươi hành sự bất lực, muốn bắt dê gạt hai cha con ta hay không 2"
Lý Hâm mở miệng, hắn có chút tức giận, dù sao người mình sùng kính bị Trình Lập Đông gắn cho một tội lớn như vậy, tất nhiên hắn không thể nào chấp nhận được, nên đã buông lời oán giận với Trình Lập Đông.
Trình Lập Đông dù sao cũng chỉ là một Bách Hộ, thuộc hạ của phụ thân chứ không phải thuộc hạ của chính mình, không cần để ý tới cảm nhận của đối phương.
"Công tử, Trình mỗ ta mặc dù làm việc không tốt, nhưng tuyệt đối sẽ không bắt dê lừa gạt, mong phủ quân minh giám."
Nghe được những lời nói này của Lý Hâm, sắc mặt Trình Lập Đông hơi tái đi, nhưng hắn không tức giận Lý Hâm, mà là nhìn Lý Quảng Tân rồi nói.
"Phụ thân, bất luận như thế nào, hài nhi cũng không tin Hứa huynh đã tu luyện dị thuật, chuyện này có thể là hiểu lầm."
Lý Hâm lên tiếng, vẫn kiên định cho rằng Hứa Thanh Tiêu không tu luyện dị thuật.
"Được rồi."
Lý Quảng Tân mở miệng, ánh mắt ông tập trung vào Trình Lập Đông.
"Ngươi phán định như thế nào?"
Lý Quảng Tân hỏi.
"Hồi phủ quân, theo như thuộc hạ suy đoán, đã chắc chắn chín phần mười.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nguy-vuong-trieu-song-thanh-giang-pham/3568860/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.