-A, mẹ ơihôm này chúng ta ăn gì ạ_nó ngoan ngoãn hỏi mẹ
-Hôm naychúng ta có khách_mẹ nó nói nhưng nhìn nó với ánh mắt buồn
-Có gì đókhông ổn sao mẹ_nó cảm thấy lạ
-À..ừ khôngcó gì đâu con, mau thay đồ đẹp đi_mẹ nó đẩy nó về phòng
Nó về phòngchọn bộ đồ mà nó thấy ưng ý nhất, búi tóc cao lên, phồng phồng bên dưới nhìn cựckỳ dễ thương, không chê vào đâu được.
-Ông tới rồisao, ngồi đi, Vãn Tình nó xuống ngay_mẹ nó nói với khách
-Mẹ à,con…_vừa nói đến đây nó hoảng hốt khi thấy người khách
-Là ông, ôngkhông có liêm sĩ sao_nó nói
-Con thậtlà_mẹ nó hét
-Thật là saochứ, mẹ còn yêu ông ta sao không về lại bên ông ta đi, không cần quan tâm đếncon làm gì, con không cần, hai người đi hết đi, đừng để tôi gặp lại bản mặt khóưa của ông nữa, đi nhanh lên_nó tức giận quát
-Con thật làhỗn láo mà_ông khách đó nói
-Tôi hỗn lãolà vì ông đã dạy tôi đó, ông đã chĩ cho tôi cách đối xử với những người khôngcó lương tâm như vậy mà_nó nói rồi bước một mạch vào phòng
-Ông nên vềđi, và đừng bao giờ khiến tôi khó xử như bây giờ và đặc biệt đừng xuất hiện trướcmặt con bé, mẹ con tôi đã đủ khỗ rồi ông không thấy sao_mẹ nó đẩy ông khách racửa
Ông khách bướcđi, nét mặt thảm thương khó tả
Trong gócphòng tối om, một cô bé nhỏ nhắn đang ngồi bịt tai lại nhưng vẫn nghe những tiếngsấm chớp vì trời mưa bão. Bên ngoài phòng là tiếng người lớn cãi nhau, từ nhỏ đếnlớn cô bé ấy đều được bao bọc dưới tình thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nao-hoc-duong-s-i-n-e/770673/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.