Sân trườnglúc này nhộn nhịp hơn bao giờ hết, lại là cái dáng người quen thuộc đối với nó,chính là Trịnh Đình Phong. Linh Lan thì đang kéo tay nó về phía đó.
-Dạy cho nómột bài học đi anh_Linh Lan nói với Phong
Sắc mặt củanó bây giờ lạnh hơn bao giờ hết, nó nhìn Phong với ánh mắt khinh bỉ, xất xược.
-Tại sao lạiđánh cô ấy_Đình Phong hỏi Lan
-Nó hỗn láolắm anh ạ_Linh Lan khoát tay Phong
-Cô bỏ taytôi ra, đừng động vào người tôi_Phong bực tức nói
-Sao chứ, emlà bạn gái anh mà_Lan cãi bướng
-Vậy là từnày, chúng ta kết thúc rồi phải không_Phương Khánh nói
-À..ừ…đúng vậy_LinhLan có xíu nuối tiếc
-Hoanhô.._Phương Khánh reo lên, cũng đủ để nhận ra mình hơi chút quá đáng
Nó nhìnPhong, Phong nhìn nó, hai đứa yên lặng hồi lâu Linh Lan lên tiếng
-Anh cứ đứngnhìn nó thế sao_Linh Lan nói
Chẳng có câutrả lời của ai vang lên, Linh Lan tiến lại gần nó, đặt lên mặt nó một cái bợptai đau điếng.
Nó dường nhưnhận ra được điều gì đó, quay mặt sang nhìn Linh Lan với ánh nhìn chết chóc.
-Cô làm cáigì vậy_Đình Phong nói, đưa tay định tát cô ta, nhưng câu nói của nó phát ra làmtất cả mọi người phải hoảng sợ
-Khi mà nụcười của tôi tắt, là lúc nước mắt của chị sẽ tuôn rơi_nó vừa nói xong thì LinhLan đã bị ăn hai cái bợp tai từ nó, choáng váng, ngã xuống đất
-Còn anh thìsao, vẫn vậy, không ngấm vào đầu anh được chữ nào à_nó nói
-Mặc dù anhvà cái cô gái đã làm em xa rời anh đã quen nhau lâu, nhưng chẳng có lí do gìquen nhau dài lâu cả_Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-nao-hoc-duong-s-i-n-e/770672/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.