Bỏ qua chuyện của ba con người kia Tiêu Minh lấy trong chiếc cặp của mình ra một thanh nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể của Bùi Phong, cậu ta vừa nhìn thấy con số hiện hữu trên thanh nhiệt kế thì nét mặt nhăng lại: "Gì thế này! 41 độ C!! Cái quái gì đây? Cậu ta chỉ ở bên ngoài có tý mà sốt cao thế này á? Đúng là yếu mà."
Vội vã lấy khăn ướt lau mặt cho Bùi Phong cậu ta cũng không quên càu nhàu: "Phải chi đây mà là Bùi Hoa thì tốt biết mấy. Cậu sao lại giả thành cô ấy chứ? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy chứ?"
Cứ như thế Tiêu Minh miệng thì cằn nhằn nhưng luôn ở bên cạnh Bùi Phong đến tận sáng, trời vừa lờ mờ sương vẫn còn dày đặc bên ngoài, Tiêu Minh đang ngồi ngủ gật bên cạnh Bùi Phong thì cậu ta nghe phía bên ngoài lều có tiếng người gọi.
"Cậu Minh có đó không? Tôi có thể hỏi em ấy ổn hay chưa được không? Cậu có thể không cần ra ngoài này cũng được, tôi chỉ muốn biết em ấy ổn không thôi..."- Phạm Kha đứng bên ngoài lo lắng dò hỏi, hắn rất lo cho cậu từ tối hôm qua cho đến tận sáng nay, cả đêm hắn không thể ngủ cứ nằm đó suy nghĩ về Bùi Phong.
Tiêu Minh khẽ khàn đáp: "Ổn rồi."- Bước ra bên ngoài cậu ta nhìn hắn rồi lạnh nhạt hỏi: "Cho tôi hỏi một chuyện này, tại sao cậu và hai người kia lại quan tâm Bùi Phong đến như thế? Cậu ta cũng chẳng phải Bùi Hoa, tôi khá tò mò đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-my-nhan-la-nam-cai-trang-/3420395/chuong-12.html