"Bùi Hoa đâu rồi!? Hai người có thấy em ấy đâu không hả?"- Thẩm Bình nhìn hai kẻ trước mắt gấp gáp hỏi, Phạm Kha lắc đầu ý là chính hắn cũng không biết bây giờ cậu đang ở đâu, Đình Tư thì né tránh câu hỏi của anh ta.
"Các cậu lại làm gì em ấy đấy lũ điên này! bây giờ là 11 giờ khuya rồi đấy! Mau chia nhau đi tìm em ấy đi!"- Lời nói còn chưa dứt thì Thẩm Bình đã chạy đi, lòng anh ta như lửa đốt mà gọi: "Bùi Hoa em ở đâu?"
Những người khác trong đoàn phim cũng được một phen náo loạn cả lên, họ bật đèn đi khắp nơi tìm Bùi Phong có cả đạo diễn Tiêu Hàng cũng tham gia, ông câu mày nói với một cậu thiếu niên đang cầm đèn pin bên cạnh mình:
"Không lo lắng sao? Tôi nhớ cậu hâm mộ Bùi Hoa lắm mà cứ tưởng nghe tin là cậu đã phóng nhanh đi tìm rồi chứ!"- Cậu trai kia nhỏ giọng đáp:
"Chú Hàng! Chú đi một mình đi con phải chạy vào sâu hơn nữa để tìm em ấy mới được!"- Nói rồi cậu ta chạy đi mất để Tiêu Hàng đứng đó nhìn theo, ông lắc đầu:
"Tiêu Minh con thích người con gái đó rồi sao? Chú không thể giúp con trong chuyện này được đâu Minh à. Chúng ta không nên liên quan với nhà họ Bùi nữa, rồi một ngày nào đó chính cái tình yêu của con sẽ phản lại con thôi Tiêu Minh... Hazzz"
Ông thở dài mệt mỏi, Tiêu Minh là cháu trai duy nhất của ông khi người chị ông mất. Nhà họ Tiêu của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-my-nhan-la-nam-cai-trang-/3420394/chuong-11.html