"Thật có lỗi, việc quan hệ sinh tử gia phụ, tiểu nữ vừa mới thất thố, xin Thẩm đạo hữu chớ trách." Mã Tú Tú lập tức ý thức được cử chỉ không ổn, gương mặt ửng đỏ nói.
"Mã cô nương quan tâm người nhà, là chuyện thường tình thôi mà." Thẩm Lạc nói như thế.
"Đa tạ Thẩm đạo hữu thông cảm." Mã Tú Tú cám ơn một tiếng.
Nàng cầm Ức Mộng Phù, tựa hồ vội vã trở về, rất nhanh cáo từ rời đi.
Thẩm Lạc đưa mắt nhìn thân ảnh nàng này đi xa, lúc này mới quay người, chầm chậm đi đến một hướng khác.
. . .
Phía đông Trường An thành, Thường Lạc phường.
Gần chạng vạng tối, phường thị đèn hoa mới lên, chiếu rọi cả con đường một mảnh đỏ ửng, trong tửu quán lầu các hai bên đường phố truyền đến trận trận tiếng nhạc khí tấu minh cùng tiếng chén cụng ly, vẫn như cũ phi thường náo nhiệt.
Trong ngõ phố nhỏ bé, từng dãy chợ đêm tiệm ăn cùng quán nhỏ nhao nhao bày ra, trên nồi đồng đang nấu bên đường bốc lên hơi khói ấm trắng, khắp nơi truyền đến âm thanh tạp nhạp.
Trong lúc Thẩm Lạc đi lại, tâm tư một mực trôi ở bên ngoài, trong đầu của hắn lặp đi lặp lại cảnh tượng ban ngày chiến đấu cùng long hồn, trong lòng cảm thấy biệt khuất và phiền muộn, nếu lấy cảnh giới và thân thủ hắn trong mộng cảnh sẽ không rơi vào tình trạng địch không nổi như vậy.
Nghĩ vậy, hắn muốn mau chóng tăng thực lực lên, suy nghĩ càng thêm nóng bỏng.
Chỉ là Nhị Nguyên Chân Thủy đã tiêu hao hết, muốn dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610628/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.