"Kính Hà Long Vương xác thực có ý đó, chỉ là thuật bói toán của Viên Thủ Thành kia trên thông Thiên Đạo. Thiên Đình đột nhiên ban xuống thánh chỉ, yêu cầu ngày mai Kính Hà Long Vương phải mưa xuống, thời gian và địa điểm trên thánh chỉ hoàn toàn giống với Viên Thủ Thành suy tính. Kính Hà Long Vương háo thắng, tự sửa lại thời gian trời mưa, xúc phạm thiên điều, kết quả bị Thiên Đình biết được, cuối cùng chém đầu bỏ mệnh." Trình Giảo Kim tiếp tục nói.
"Nguyên lai là như vậy, bất quá Kính Hà Long Vương kia vì sao lại tìm bệ hạ trả thù?" Lục Hóa Minh hơi giật mình, lại hỏi.
"Kính Hà Long Vương biết mình phạm vào thiên điều, tìm Viên Thủ Thành cầu cứu. Viên Thủ Thành tính ra Kính Hà Long Vương vào ba khắc trưa mai sẽ bị Ngụy Chinh tể tướng thay trời chém đầu, để hắn đi tìm bệ hạ cầu cứu. Bệ hạ cảm niệm thành tâm Kính Hà Long Vương, ngày thứ hai gọi Ngụy Chinh vào tẩm cung, một mực lưu lại bên cạnh, cố ý kéo dài thời gian, khiến cho Ngụy Chinh không rảnh rời cung xử quyết Kính Hà Long Vương. Một mực kéo dài tới buổi trưa, quân thần hai người ngồi đánh cờ, Ngụy Chinh vất vả quốc sự, vậy mà nằm ở trên bàn ngủ thiếp đi, bệ hạ mặc kệ gã ngủ, cũng không gọi dậy. Thấy buổi trưa ba khắc đã tới, bệ hạ coi là Kính Hà Long Vương kia đã trốn qua một kiếp, yên lòng, chợt thấy trên trán Ngụy Chinh đầy mồ hôi, thần sắc nôn nóng. Bệ hạ sợ vì trời nóng, đau lòng hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mong-chu/1610627/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.