Dịch giả: Hùng Bá
Chu Doãn Văn không nói gì nhìn Tiêu Phàm...
- Tiêu thị độc, chúng ta nên làm gì để không tổn hại tới trẫm?
Tự nhận chính sách hoàn mỹ không tỳ vết, lại bị Tiêu Phàm như xối chậu nước lạnh vào mình, Chu Doãn Văn rùng mình, bao nhiêu nhiệt tình bay hơi mất tiêu...
Tiêu Phàm nói:
- Nói thẳng ra người có thể nhớ kỹ sao? Chuyện này thần không chỉ nói qua một lần, tước phiên là đại sự, làm như người không mất nước mới lạ.
Chu Doãn Văn vẫn còn có chút không nỡ:
- Nhưng... Hoàng tiên sinh nói, hắn nói chủ trương của hắn là chính xác a.
- Hoàng tiên sinh là Jesus hay là Hùng Bá ca a? Tin hắn có thể trường sinh bất lão sao? Đầu óc cổ hũ của hắn thì nghĩ ra được điều gì, tin hắn người chắc chắn xong đời.
Tiêu Phàm tức giận nói.
Chu Doãn Văn bị Tiêu Phàm tức giận doạ sợ, bất giác lui về sau, sợ bị Tiêu Phàm cho một táng.
Tiêu Phàm nhìn hắn co rúm lại, tức giận tan biến, gia hoả này sao làm Hoàng đế đây?
Tiêu Phàm, ấm giọng nói:
- Bệ hạ, đừng tin Hoàng tiên sinh, tin ta đi, tin ta mới có thể trường sinh a...
Chu Doãn Văn: "......"
......
......
- Trước khó rồi sau mới dễ, đó mới là căn bản của tước phiên!
Tiêu Phàm hào hùng nói:
- Phiên trấn Đại Minh ta chủ yếu tập trung phía tây và phía bắc, phía nam toàn phiên nhỏ yếu. Tước tiểu phiên trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-minh-vuong-hau/1935599/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.