🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bệnh viện Ái Tâm

Dạ Khải Hiên chạy nhanh nhất có thể vào bệnh viện, nhìn thấy Dạ Thành Đông cùng mọi người đang đứng ở trước phòng bệnh, anh đi nhanh đến thở gấp hỏi:

"Ba! Tiểu Tuyết sao rồi? Em ấy không sao chứ?"

"Bây giờ Tiểu Tuyết đã không sao rồi." Dạ Thành Đông ảo não, đau lòng chậm rãi đáp lại.

Đảo mắt qua lại không nhìn thấy Lạc Tuyết Nhàn đâu, đáng lẽ ra bà phải ở đây chứ? Anh cau mày hỏi:"Vậy còn bà nội đâu rồi, sao con không thấy?"

"Bà nội của con sau khi nghe tin liền ngất xỉu nên hiện tại bà nội con vẫn còn ở Dạ viên, mẹ con đang chăm sóc cho bà nội." Dạ Thành Đông không nhanh không chậm trả lời.

Dạ Khải Hiên thở mạnh một hơi ngồi xuống ghế gần đó, đúng là dọa chết anh mà.

Buổi tối, Phương Tuệ Vi cùng Trần Uyển Dư ở trong phòng bệnh chăm sóc cho Dạ Ngân Tuyết. Cạch! Cánh cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, một người đàn ông đeo khẩu trang mặc đồ bác sĩ nhấc chân khẽ bước vào, nhìn thấy hai người các cô đã ngủ thiếp đi, Dạ Ngân Tuyết vẫn còn hôn mê, người đàn ông vội bế Dạ Ngân Tuyết lên xe lăn rồi đẩy đi.


Hạ Tử Quyên mua đồ ăn xong quay trở lại phòng bệnh không thấy con gái của mình đâu liền vội vã gọi Phương Tuệ Vi và Trần Uyển Dư thức dậy, hai người các cô giật mình thức dậy, Hạ Tử Quyên lo lắng, bàng hoàng hỏi:

"Tiểu Tuyết đâu rồi?"

"Tiểu Tuyết chẳng phải vẫn..." Trần Uyển Dư quay người chỉ tay về phía giường bệnh, không còn thấy Dạ Ngân Tuyết nằm đó nữa thì gương mặt đanh lại ngay tức khắc, mắt trợn ngược hoang mang.

Phương Tuệ Vi vội lên tiếng:"Rõ ràng chỉ mới vừa nãy chị ấy vẫn còn nằm ở trên giường kia mà."

Hạ Tử Quyên đặt đồ ăn lên giường tức tốc chạy đi tìm Dạ Ngân Tuyết, Phương Tuệ Vi cùng Trần Uyển Dư luống cuống lấy điện thoại gọi cho mọi người. Chạy đến bãi đỗ xe chỉ nhìn thấy xe lăn và áo blouse đặt trên đấy không thấy người đâu.

Tại căn biệt thự của Châu Kiện Hùng, một thuộc hạ chạy nhanh vào bên trong báo:"Ông chủ! Lăng An Vũ đang ở bên ngoài nói là muốn gặp ông chủ ngay bây giờ."

Vừa nói dứt câu, Lăng An Vũ đã xông vào với gương mặt đằng đằng sát khí, ánh mắt hung tợn. Châu Kiện Hùng vẫy vẫy tay bảo thuộc hạ báo tin kia lui ra, ông ta nhếch môi cười lạnh, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh, chậm rãi cất giọng:

"Trời đã muộn như thế này không biết giám đốc Lăng đến đây là có chuyện gì?"

Lăng An Vũ trừng mắt tức giận quát thẳng vào mặt Châu Kiện Hùng:

"Ông còn ở đó bày ra vẻ mặt đó nữa hả? Tiểu Tuyết đâu? Ông đã bắt cô ấy đi đâu rồi?"

Châu Kiện Hùng vẫn ngồi ở đó, dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra nhìn anh:

"Thì ra giám đốc Lăng đây vẫn còn quan tâm đến bạn gái cũ của mình."

Dạ Ngân Tuyết được thuộc hạ của Châu Kiện Hùng đẩy ra, cô vẫn hôn mê, sắc mặt trắng bệch ngồi trên xe lăn. Lăng An Vũ vừa định tiến đến chỗ của Dạ Ngân Tuyết liền bị Mộc Thanh Yến dùng gậy đánh vào đầu, anh ngã xuống bất tỉnh.

Châu Kiện Hùng cau khóe môi lên cười hài lòng:"Em làm tốt lắm chưa bao giờ làm anh phải thất vọng."


Hạ Tử Quyên, Dạ Khải Hiên, Albert cùng Nam Hoàng Trung, Trần Uyển Dư và những người khác đến nhà của Lăng An Vũ, Lăng Nhã Lệ bước ra mở cửa, mắt bỗng mở to khi nhìn thấy mọi người đều đến.

Dạ Khải Hiên kích động xông vào trong tìm Lăng An Vũ, lớn tiếng hỏi Lăng Nhã Lệ:"Lăng An Vũ đâu rồi?"

Lăng Nhã Lệ giật mình, lắp bắp trả lời:"Anh...anh ấy...anh ấy mới vừa ra ngoài rồi, có chuyện gì sao?"

Trần Uyển Dư nhìn Lăng Nhã Lệ bằng ánh mắt đầy sát khí, lạnh lùng hỏi:"Tôi hỏi cô có phải anh của cô đã bắt Tiểu Tuyết rồi không?"

"Cái gì? Không thể nào, anh ấy sẽ không làm như vậy đâu." Lăng Nhã Lệ kinh ngạc, lắc đầu phủ nhận.

"Anh trai của cô ngay cả con ruột của mình còn giết thì còn chuyện gì không dám làm nữa chứ?" Albert giận dữ lên tiếng.

Hạ Tử Quyên nhíu chặt đôi mày, cất giọng đều đều hỏi cô:"Cô có biết anh của cô đi đâu rồi không?"

Lăng Nhã Lệ lắc đầu, lúc nãy cô thấy anh của mình gấp gáp rời đi cô không kịp hỏi:"Tôi không biết nhưng để tôi gọi điện hỏi thư ký của anh ấy hỏi thử xem sao."

Cô vội lấy điện thoại gọi cho Lâm Đông:"Alo! Anh Lâm Đông! Anh có biết anh của em đi đâu không?"

Vừa nghe Lâm Đông trả lời, sắc mặt Lăng Nhã Lệ thay đổi ngay lập tức, cô tắt máy, gương mặt vặn vẹo nói với mọi người:"Lâm Đông...Lâm Đông anh ấy nói anh hai của tôi đã đi đến gặp Châu Kiện Hùng rồi."

Albert quay lại, đôi mày đã không thể nhíu chặt hơn nữa vội nói với Hạ Tử Quyên:"Nếu như Lăng An Vũ không phải là người bắt Tiểu Tuyết đi vậy thì chỉ còn một người đó chính là Châu Kiện Hùng mà thôi, bây giờ chúng ta phải đi tìm Châu Kiện Hùng."

Hạ Tử Quyên gật gật đầu đáp lại:"Chúng ta đi thôi."

Mọi người cùng nhau rời khỏi đấy, trên xe Hạ Tử Quyên gọi điện cho Dạ Thành Đông gọi thêm người đến đề phòng bất trắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.