Tôi không biếtát-tô-mát điều chỉnh nguồn điện của con đập nằm ở đâu, nhưng tôi nhớtừng tìm thấy gian phòng tứ bề mắc đầy thiết bị công tắc, ở đó có dấutích tác động của con người. Trực giác mách bảo chắc chắn chính là nơiấy.
Kẻ đó đã lấy mất hai bộ trang phục ba phòng rồi bật nguồnđiện, chứng tỏ nhóm của Viên Hỷ Lạc đã bị mắc kẹt ở khu vực này, chỉ cần hắn bật điện lên là cả nhóm thám trắc sẽ bị trúng độc ngã xuống, sau đó hắn mới bước vào và giết nốt những người còn chưa chết hẳn.
Tôikhông còn nhiều thời gian, hoặc có thể nói, tôi gần như không còn thờigian nữa. Sau khi chạy điên cuồng đến giếng dòng cáp điện, tôi mới chậmbước chân vừa hít thở sâu để giảm nhịp tim vừa thận trọng bò về phíatrước. Khi tìm thấy phòng thiết bị điện, tôi nhìn thấy ở bên trong cómột chiếc đèn pin đang bật sáng, nhưng không trông thấy người đâu, chỉnghe thấy tiếng bước chân.
Có nên hạ gục hắn không nhỉ? Tôi hơido dự, nếu giết hắn ta thì chuyện gì sẽ xảy ra? Mà tên đặc vụ liệu cóchết ở nơi này không? Nhưng nếu tôi ôm tâm trạng này để ra tay thì chẳng khác nào khoác thêm chiếc gông trên người, chuyện đã đến nước này thìkệ bà nó. Nếu tất cả đã được định đoạt trước thì dẫu tôi làm gì cũng đều là sự an bài của ông trời.
Tôi nghĩ rồi từ từ hít sâu một hơi,trượt từ trên đường ống thông gió xuống, trong lúc hỗn loạn, tôi nhìnthấy một người mặc bộ trang phục ba phòng, tôi lập tức giương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835920/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.