Tôi cách quả lựu đạnchỉ tầm một cánh tay, nó mà phát nổ thì tôi lập tức biến thành thịt xay. Thời gian trước nổ của loại lựu đạn cán gỗ này nhiều nhất chỉ có sáuphút, nói không chừng nó sắp phát nổ đến nơi, trong thời gian ngắn nhưvậy, đừng nói đang treo lửng lơ trên cáp thép mà ngay khi đang ở trênmặt đất tôi cũng chẳng thể làm được gì.
Nhưng tôi vẫn kịp đưa ramột phản ứng khá lanh lẹ chỉ trong khoảnh khắc, tôi thò chân lên cápthép, sau đó dùng lực đạp mạnh quả lựu đạn xuống dưới. Lựu đạn cầm taychỉ được cột vào cáp thép bằng dây da nên cũng không kiên cố lắm.
Tôi đạp liền hai cú mà quả lựu đạn vẫn chưa bị bung ra, nó chỉ tuột xuôitheo cáp thép rồi mắc lại trên hai chân bị gãy đang treo lủng lẳng trêndây cáp.
Tôi nhìn là biết mình sắp chết đến nơi rồi, liền quayngười cuống cuồng bò về phía Bùi Thanh. Trong thời khắc sinh tử mà tôivẫn bò được khoảng hai ba mét, sau đó thì nghe sau lưng vang lên mộttiếng nổ khủng khiếp, trong phút chốc phần dây cáp phía dưới chân uốnlượn ngoằn ngoèo như rắn trườn, lực phát ra mạnh chẳng khác nào một sợiroi thép.
Cơ thể tôi chấn động dữ dội, hai chân và sau lưng đồngthời cảm thấy như bị máy nhồi cọc phang một cú, tiếp đến lại bị vật gìđó đập mạnh.
Cơ hồ không có thời gian để cảm thấy đau, lúc phản ứng lại được thì tôi đã bị nổ bắn ra xa.
Cả quá trình diễn ra vô cùng thần tốc, rồi đầu tôi trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835871/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.