Trang phục amiăng vừa kềnh càng vừa nặng trịch, mặc xong đâu đấy trông chẳng khác gì hồng vệbinh Liên Xô chiến đấu với phát xít Đức vào mùa đông trong phim chiếntranh vệ quốc của Liên Xô được chiếu trên màn ảnh.
Đeo thêm chiếc mặt nạ phòng độc dày cộp khiến tôi cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưngnghĩ đến môi trường dưới vực, tôi sẵn sàng mặc dày thêm bao nhiêu lớpcũng được.
Bùi Thanh rất gầy, thể lực yếu ớt, mặc xong bộ đồ nàythì cậu ta đã thở chẳng ra hơi, sắc mặt tái mét, nhưng vẻ mặt của cậu ta lại vô cùng kiên định. Dường như đối với cậu ta, khó khăn này chẳngđáng kể gì.
Tôi nhìn vẻ mặt của cậu ta chợt cảm thấy vô cùng yêntâm. Cậu ta hoàn toàn không hề hồi hộp hay căng thẳng, sao tôi có thể để một gã mọt sách như cậu ta coi thường mình được chứ.
Lãnh đạo định cử thêm mấy cậu lính công binh cùng xuống đó với chúng tôi, nhưng Bùi Thanh bảo không cần.
Lúc này, lãnh đạo đã cho đóng cửa đập ba ngày, sương mù phía dưới quả nhiên tan đi rất nhiều, niềm tin của Bùi Thanh càng thêm kiên định, trướcthời khắc phải đi xuống, cậu ta đội mặt nạ phòng độc, nhìn tôi rồi nói:“Hy vọng anh không hối hận!”
“Sao thế? Cậu cũng sợ tôi trách cậu à?” - Tôi mỉa mai.
“Không! Anh không có cơ hội ấy đâu, vì lúc đó anh đã biến thành tương rồi!” -Cậu ta cũng tếu táo trêu lại - “Chúng ta sẽ sống sót trở về, nhưng có lẽ môi trường dưới đó rất khác thường, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835870/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.