Ăn cơm tối xong,chúng tôi ngồi đánh bài, Vương Tứ Xuyên hỏi tôi là lúc nãy Bùi Thanh tìm tôi có việc gì, tôi kể lại tình hình, cậu ta tỏ vẻ tức tối, chắc vì Bùi Thanh tìm tôi chứ không tìm cậu ta. Vương Tứ Xuyên luôn cho rằng nếu so về nắm đấm thì cậu ta chắc chắn đáng tin cậy hơn tôi. Tôi biết sự thậtđúng là như vậy, nhưng Bùi Thanh không muốn tìm một vệ sĩ. Người cậu tamuốn chọn là người phải có khả năng phán đoán đầy lý trí trước mọi hoàncảnh, cũng như lúc đột ngột xảy ra biến cố phải có khả năng ứng biến.
Bởi vậy, sau khi chúng tôi được cứu thoát, Bùi Thanh đã dần dần tìm ra giải pháp, nói cách khác, kiểu người như cậu ta giống chú hươu bị ánh đènpin chụp vào, trong lúc nguy hiểm nhất, cậu ta sẽ theo bản năng mà ngồixuống bình tĩnh suy nghĩ. Điều này rất nguy hiểm, tuy nhảy sang phải cụt một chân, nhảy sang trái cụt cả hai chân, giữa hai lựa chọn có mối quan hệ được mất rất rõ ràng, nhưng điểm then chốt là phải nhảy vào lúc nào, chứ không phải sau khi nhảy xuống đó rồi thì để dành quyền lựa chọnsống chết cho thượng đế.
Vương Tứ Xuyên sống quá cảm tính. Cậu ta không hề vô tư giống như vẻ bề ngoài mà thực ra là người cực kì thôngminh và tinh tế, nhưng những lúc cần thiết cậu ấy lại để tình cảm và cảm xúc ảnh hưởng đến phán đoán cuối cùng.
Bùi Thanh chọn tôi là đúng, bởi tôi khác hẳn với bọn họ, từ nhỏ tôi đã nổi tiếng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835868/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.