Ảnh hưởng của lớpsương mù khiến ban đầu chúng tôi cứ tưởng không gian bên ngoài phòng sắt rất rộng. Sở dĩ có cảm giác đó là do khoảng cách nhìn không được xa,không thể nhìn thấy điểm cuối của luồng sáng, tôi và Vương Tứ Xuyên runlập cập đi men theo tấm lưới sắt mà chúng tôi đã đi qua lúc trước, điđược một đoạn thì nhìn thấy cánh cửa sắt của căn buồng số hai.
Vương Tứ Xuyên vừa đến liền tập trung chú ý vào những cái bóng đen sì ở trong những khối băng bên trong cái hố xi măng, cậu ta dừng lại định chiếuđèn để xem cái bóng kia là cái gì, thế nhưng những lớp băng đó khá đục,lại thêm có lớp sương mù che phủ nên chúng tôi không thể nhìn rõ vật bên trong lớp băng là cái gì.
Tôi vừa đi vừa xem, lần này xem xét kĩ càng hơn lúc mới đến, trong lòng vẫn băn khoăn không hiểu rốt cuộc quân Nhật đã làm gì ở đây. Nhiệt độ ở đây rất lạnh, chắc chắn lạnh hơn nhiệt độ dưới nước, tôi khẳng định ở đây có máy nén khí lạnh. Hồi đó chưa cókhái niệm tủ lạnh, máy nén khí lạnh thường được dùng trong kho lạnh chứa hàng, nơi này rất giống một cái kho lạnh bảo quản đồ.
Vương TứXuyên bảo tôi đi vào phần đường gờ nổi lên thoai thoải trên bức tườngcủa hố xi măng, đường gờ này chạy thẳng vào trong khối sương mù, tôiphải giữ thăng bằng khi đi trên nó nhưng cảm giác dưới chân chân thựchơn đi trên mặt băng nhiều. Lúc mới đi trên đó, tôi phải giữ thăng bằnggiống như đi trên tấm lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-mac-thuong-lang/2835795/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.