Phòng ăn...
Một chiếc bàn lớn hình tròn bày đầy sơn hào hải vị, Dạ Tử Cẩm ngồi ở vị trí chính giữa, Lam Nhiên ngồi đối diện nàng, hai bên là Thần Y Mặc Vũ và Lộc Bạch đang đối mắt trừng nhau. Đám thầy trò Mục Huyền lặng lẽ cắm đầu ăn cơm. Rất là biết thân biết phận.
"Cạch."
Dạ Tử Cẩm dằn xuống đôi đũa bạc. Mắt hoa đào liếc xéo hai người bên cạnh:
- Các ngươi muốn đấu mắt thì mời ra ngoài, bổn cung còn phải ăn cơm!
Đùa chứ, trái phải bốn con mắt chằm chằm đầy sát khí như vậy, nàng ngồi giữa muốn nuốt trôi miếng cơm cũng khó.
Thần Y Mặc Vũ và Lộc Bạch nghe nàng nói như vậy, lườm nhau hừ một tiếng, rốt cuộc cũng vùi đầu vào ăn cơm, không thèm nhìn đối phương.
Đổi lại là tiếng đũa bát khua vào nhau đầy sát ý, hai tên trẩu tre này bắt đầu trực tiếp khua đũa tranh giành đồ ăn. Thần Y Mặc Vũ và Lộc Bạch đều ăn chay, mấy món rau dưa đậu rán trên bàn đều bay bay lia qua trước mặt nàng với tốc độ như thể bọn họ sợ người kia giành mất hết vậy.
Phồng mang trợn má thế kia, thật là mất hình tượng.
Đối diện một chiếc đũa ngọc đưa đến, vừa vặn đặt vào trong bát Dạ Tử Cẩm một miếng sườn rán chua ngọt vàng ruộm, mùi thơm hấp dẫn, óng ánh đẹp mắt.
Nàng hơi ngẩn người, nhìn trước mắt gương mặt tuấn tú của người kia, đôi mắt đen như nghiên mực, hàng mi khẽ rủ, nhìn nàng mỉm cười trìu mến.
Nam nhân này...
- Món này nhiều dầu mỡ, tiểu nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-nu-hao-dao-hoa/139748/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.