Trên bầu trời Ma Đô âm u mù mịt xuất hiện một đốm sáng le lói...
Lúc này mấy người Dạ Tử Cẩm đã đứng nghênh đón trên cổng thành, phía bên dưới, đám quân của Lam Triệt Vương nhao nhao một hồi rồi lập tức xếp hàng, ổn định lề lối.
Lam Triệt Vương Gia một thân giáp trụ đen bóng, cưỡi trên một con ngựa ô đen tuyền, gương mặt tuấn dật lạnh lùng ẩn hiện trong màn đêm, tựa như một đám sương mù hắc ám.
Ánh mắt lạnh lẽo như hàn băng của hắn lướt lên phía thành đá, phút chốc dừng lại, biểu cảm âm trầm cứng ngắc, đôi bàn tay nắm chặt lấy dây cương, kìm nén cảm xúc biến hóa cuồn cuộn trong lòng đang muốn phá lồng giam bộc phát.
Rốt cuộc, nàng là ai?
Dạ Tử Cẩm vẫn đứng đó,chăm chú vào cái điểm sáng đang từ từ tiến đến, lộ rõ hình thù một khối màu đen, gần thêm chút, dưới ánh sáng đỏ cam nhờ nhờ của ngọn đèn treo trên đó, có thể nhìn thấy, đó là một con thuyền bay khổng lồ...
Đám quân lính bên dưới triệt để chấn động, tuy rằng trên đường đến đây, gặp qua không ít thứ kỳ quái, nhưng bọn họ vẫn là người trần mắt thịt, được tận mắt chứng kiến một con thuyền lớn biết bay, quả thực vạn phần kinh hãi.
Bọn họ cũng biết rằng, một số người học tu tiên như vương tử nhà bọn họ, có thể đạt đến cảnh giới phi kiếm trong một khoảng thời gian nhất định, còn như đi mây về gió thì chỉ là một loại truyền thuyết, có lẽ chỉ thần tiên mới làm được. Nhưng có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ma-nu-hao-dao-hoa/139749/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.