Ngày hôm sau, Lâm Vãn Khanh dậy thật sớm.
Làm quan ở Thịnh Kinh gần nửa năm, Hoàng Thượng đích thân đưa thiệp mời, đây là sự phô trương nàng chưa từng thấy, cho nên không dám chậm trễ.
Hồ Thái Dịch nằm ở trung tâm nội đình của Thịnh Kinh, là hồ uyển quan trọng nhất của hoàng thất Nam triều. Toàn bộ Đại Minh Cung được xây dựng xung quanh hồ, Ngự Hoa Viên cũng nằm bên cạnh.
Bây giờ đang là tháng 5 đầu mùa hè, non xanh nước biếc ven hồ phản chiếu một màu xanh ngắt. Thục quỳ kiều diễm và bách nhật hồng nở khắp hồ, phù dung trong hồ vừa chớm nở, phong cảnh trong xanh nhộn nhịp đẹp không sao tả xiết.
Lâm Vãn Khanh đi theo các đồng liêu, được một nhóm tỳ nữ dẫn đến hồ nước.
Lâm Vãn Khanh đi tới mới phát hiện, các đồng liêu khác được tỳ nữ dẫn đến một con thuyền hoa đang đậu bên hồ, chỉ có nàng bị đưa tới một cái đình thủy tạ.
Dưới mái hiên ngói xanh có một chiếc bàn tròn, hai người đang ngồi đối diện nàng.
Một nữ tử trẻ tuổi đang cúi đầu lột vải. Nàng mặc cung trang màu đỏ thẫm nhạt, tóc mây đen nhánh búi lên một nửa, bộ diêu với hai viên hồng ngọc lắc lư điểm xuyết ở giữa, đôi tay ngọc tinh xảo mềm mại, nhìn nàng bằng ánh mắt tràn đầy ý cười.
Người còn lại là một lão thái thái mặc váy dài chấm gót màu xanh biển, trên đầu đeo cây trâm bằng đá màu xanh, hẳn là Thái Hậu đương triều.
Lâm Vãn Khanh thấp thỏm trong lòng, nhưng cũng ổn định, đi đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ly-tu-khanh/652934/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.