Bình Khang phường, nơi ăn chơi vô độ, xa hoa truỵ lạc, chưa bao giờ là nơi mà Tô Mạch Ức thích đến.
Vì vậy hắn đứng ở lối vào Nam Khúc của Bình Khang phường gần nửa canh giờ, nhưng không di chuyển nửa bước.
Chuyện sáng hôm đó khiến hắn quá bàng hoàng, đến nỗi người luôn bình tĩnh như hắn cảm thấy không thể tin được. Vì vậy hôm nay sau khi tan việc, hắn tách khỏi Diệp Thanh, một mình tới nơi lạc thú này.
Nếu tìm niềm vui, nên có nhiều loại. Nơi đây ngoài các hoa nương bán mình bán nghệ, đương nhiên còn có đủ loại tiểu quan.
Trong phòng ngập tràn hương vị ngọt ngào, hơi nóng của trà tỏa ra trên bàn. Đối diện với chén trà nóng là bốn chén sứ được xếp ngay ngắn thành hàng.
Phía sau là tám con mắt của bốn tiểu quan đầu bảng với gương mặt mờ mịt.
Ở Bình Khang phường lâu như vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên họ gặp phải người khách thế này.
Tới thanh lâu, không nghe nhạc, không uống rượu, không sờ mỹ nhân, không qua đêm, mà......
Bảo họ ăn chè vải thiều ướp lạnh......
Ăn một chén, cho mười lượng bạc.
Mọi người nhìn nhau, tuy rằng không hiểu vị lang quân tuấn tú ăn mặc chỉnh tề này có sở thích đặc biệt gì. Nhưng vì mười lượng bạc, từng người vẫn bưng chén lên, vùi đầu chăm chú ăn.
Nhưng mà Tô đại nhân ngồi đối diện, nhìn toàn bộ hành trình với vẻ mặt vô cảm lại càng nghi ngờ thêm.
Không đúng.
Không có cảm giác.
Mặc dù những nam nhân này cố hết sức õng ẹo tạo dáng, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ly-tu-khanh/652933/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.