Tiểu Cảnh Nghi thành thật nghiêm túc suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Cũng được, ý kiến không tồi, ta thật ra cũng lâu rồi không làm nhiệm vụ gì ở cái tuổi đi học kiến thức quên muốn hết rồi, đi học lại vậy. Nghỉ hưu mà ăn nằm không cũng chán quá rồi vẫn là chăm chỉ quen rồi nhàn nhã là không chịu được."
Nghĩ là làm, thằng nhóc 4 tuổi dùng thân mình nhỏ nhắn chạy thoăn thoắt xuống lầu dùng khuôn mặt không có lấy một chút biểu cảm nói: "Con muốn, học lớp lớn."
"Tiểu Nghi sao thế con, sao tự dưng lại muốn học lớp lớn?" Diệp Sương thấy con trai lần đầu chủ động yêu cầu một chuyện gì đó, nên cũng kiên nhẫn nghe con nói.
Lục Cảnh Nghi nghĩ tới nghĩ lui vẫn là giữ im lặng không trả lời ngay. Hôm nay cậu đã nói quá nhiều rồi nếu còn nói nữa sẽ làm họ nghi ngờ bản thân bị yêu ma quỷ quái nào nhập rồi kêu thầy pháp này kia không chừng. Mặc dù cậu không sợ, nhưng vẫn là cố kiềm chế một chút thì hơn.
Cả nhà không nghe được cậu trả lời nên cho là bé con nhất thời xem được gì đó nên mới nói vậy, đến khi mẹ cậu định ôm cậu lên phòng ngủ thì lại nghe Lục Cảnh Nghi nói: "Con, thật sự, muốn đi học, lớp lớn, con biết chữ" Lục Cảnh Nghi trong lòng không biết mắng mình bao nhiêu lần, cậu thật sự cảm thấy bản thân giả làm con nít kiểu này một chút cũng không thích hợp đó có được không?
Cả nhà họ Lục biết Tiểu Nghi biết chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-tong-cuc-xuyen-nhanh-xuyen-thanh-be-bon-tuoi-tu-ki/3591917/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.