Tô Tình còn chưa nói xong.
Đầu đã bị Nam Nhiễm ấn vào trong bồn rửa tay.
Mở vòi nước ra.
Nước lạnh chảy xuống đầu Tô Tình.
Cô ta ra sức giãy giụa, vừa giãy vừa hét lớn.
"A!!"
Kết quả vừa mới kêu được một tiếng, đã bị Nam Nhiễm ấn vào trong nước.
Đến tận khi Tô Tình cảm thấy bản thân sắp chết đuối.
Bạn học Nam Nhiễm mới đại phát từ bi thả lỏng tay ra.
Chân Tô Tình mềm nhũn.
Ngã quỵ xuống đất.
"Khụ khụ khụ khụ khụ."
Quỳ rạp trên đất, thở phì phò từng chút một.
Bộ dáng giống như sống sót sau tai nạn, "tí tách, tí tách" nước trên tóc nhỏ giọt xuống đất, cả người chật vật.
Ngón tay trắng nõn của Nam Nhiễm khẽ gõ lên bồn rửa mặt, không chút để ý nói.
"Còn đánh chủ ý lên "Ma Chi Tử", tôi sẽ ném cô vào WC."
Tô Tình ngã trên mặt đất, thở hổn hển.
Cũng không biết có nghe lọt tai những lời Nam Nhiễm vừa nói hay không.
Lúc này.
Người phụ trách phim trường chạy tới.
"Nam Nhiễm, Nam Nhiễm."
Vừa kêu, vừa chạy về phía cô.
Nam Nhiễm đi ra ngoài.
Người phụ trách sốt ruột lôi kéo Nam Nhiễm đi vào bên trong,
"Đi đi đi, đạo diễn chuẩn bị quay tiếp, đang kiếm cô đấy."
Đại khái là quá sốt ruột.
Nên mới không phát hiện ra bên trong toilet còn có người khác.
Chờ cô quay trở lại phim trường.
Nhìn thấy người đang đứng đợi ở đó.
Lập tức nhíu mày.
Chỉ thấy Nguyễn Mặc lúc này đang mặc y phục của vương tử, tay cầm bội kiếm.
Dáng người cao ráo, bộ dáng thanh lãnh.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156224/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.