Lúc Nam Nhiễm tỉnh lại, đã ở trong bệnh viện.
Miếng bánh mì trên tay cũng biến mất.
Mu bàn tay còn đang truyền nước biển.
Cảm giác mệt mỏi lan khắp cơ thể.
Hai mắt cô hơi nhắm, che đi bóng tối trong đáy mắt.
Cô không thích không khí ở đây.
Cảm giác vô lực không thể phản kháng này khiến cô nhớ đến một vài ký ức không tốt.
Vốn dĩ tâm tình của Tiểu Hắc Long đang rất vui vẻ, muốn hỏi thăm ký chủ một chút.
Bỗng nhiên, thanh âm của nó trở nên nghiêm túc.
[cảnh cáo ký chủ, giá trị hắc ám trong cơ thể ngài sắp vượt quá 50%.]
Thời điểm Tiểu Hắc Long nhắc nhở những lời này, bản thân nó cũng mịt mờ, khó hiểu.
Ký chủ bị sao vậy?
Chẳng lẽ đây là bệnh rời giường trong truyền thuyết?
Nó nghe nói có một số người lúc vừa thức dậy sẽ vô cùng khó tính.
Ai trêu vào cũng sẽ bị cào một cái.
Sau thông báo của Tiểu Hắc Long, giá trị hắc ám trong cơ thể Nam Nhiễm không những không giảm mà ngược lại, mỗi lúc một tăng cao.
Tiểu Hắc Long thật đau đầu.
[ký chủ, giá trị hắc ám trong cơ thể ngài đã vượt mức 50%, trừng phạt bắt đầu, thỉnh ký chủ bình tĩnh!]
Nam Nhiễm không kiên nhẫn, cắn răng nói ra từng chữ.
"Câm miệng lại!"
Hình xăm ở mắt cá chân hiện lên một tia sáng nhỏ.
Bất quá, dường như Nam Nhiễm cũng không cảm giác được cái gì, xốc chăn lên, ngồi dậy.
Kim tiêm trên mu bàn tay bị hành động của cô làm cho rớt ra.
Máu từ từ nhỏ xuống đất.
Nhưng Nam Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156154/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.