Đôi lời muốn nói: Đừng hỏi tại sao, cách xưng hô của nam - nữ chính thay đổi. Bởi theo thời gian, theo bối cảnh mà cách nói chuyện giữa hai người sẽ thay đổi.
Bắt đầu từ chương này, nam - nữ chính sẽ xưng hô là anh_em.
Mong mọi người thông cảm!!!
...
Nói những lời này xong, Nam Nhiễm liền xách cặp đi học.
Nam Nhiễm vừa đi vừa kéo kéo cà vạt trên cổ áo của mình.
Có chút bực bội.
Nóng quá!
Đi một đoạn đường dài như vậy nhưng cô vẫn chưa ăn xong ổ bánh mì trên tay.
Thời điểm sắp đến trường học bước chân Nam Nhiễm bỗng nhiên dừng lại.
Cô đỡ tường, nhìn con đường trước mặt.
Tiểu Hắc Long nghi hoặc.
[ký chủ, ngài làm sao vậy?]
Thanh âm của Nam Nhiễm có phần suy yếu.
"Hôm nay, trời nóng quá."
Tiểu Hắc Long nghe xong, không khỏi lo lắng.
[ký chủ, nhiệt độ hiện tại chỉ có 22 độ thôi.]
Bởi vì hôm qua trời mưa to không ngớt, đến tận gần sáng hôm nay mới hết, hiện tại là thời điểm mát mẻ nhất.
Thời tiết này, không nóng nha.
Độ ấm cũng thích hợp cho con người sinh sống.
Nam Nhiễm thấy thế, cố gắng đứng thẳng.
"Phải không?"
Tiểu Hắc Long lập tức trả lời.
[ký chủ, tư liệu ghi rõ như vậy mà.]
Nam Nhiễm từ từ bước vào trường học, cà vạt trên cổ đã bị tháo ra.
Nút áo ở cổ cũng bị cởi ra, hình như do dùng quá sức mà bị đứt chỉ rơi xuống đất.
Lộ ra xương quai xanh trắng nõn.
Thật kỳ quái!
Rõ ràng là một bộ đồng phục nhu hòa.
Nhưng được mặc trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-lai-muon-tan-vo/1156153/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.