Sáng sớm ngày đầu tiên, quản gia kiểm tra xong tiến độ bữa sáng ở bếp, định lên lầu gọi Giang Hoài Tuyết dậy.
Nhà họ Nguyễn, kể cả những ngày làm việc, đều có giờ giấc sinh hoạt cố định, nhưng Giang Hoài Tuyết dù sao cũng mới đến đây ngày đầu tiên, quản gia lo lắng nếu không nhắc nhở cô, cô rất dễ ngủ quên.
Thế nhưng quản gia chưa kịp bước vào thang máy, đã thấy Giang Hoài Tuyết bước nhanh từ ngoài vào.
Quản gia hơi ngạc nhiên: “Tiểu thư đi ra từ lúc nào vậy?”
Ông ta dậy rất sớm, không hề phát hiện Giang Hoài Tuyết ra ngoài.
Giang Hoài Tuyết nghĩ một chút: “Tôi không để ý giờ giấc, chắc khoảng lúc trời vừa hửng sáng.”
Khoảng năm giờ hơn, quản gia mới dậy. Ông ta nghĩ chắc mình không để ý, dù thấy hơi lạ nhưng cũng không đi tìm hiểu thêm.
Ông ta nào biết Giang Hoài Tuyết căn bản không đi ra từ cổng chính, mà là từ tầng năm nhảy xuống vườn, rồi trèo qua bức tường cao ở đó ra ngoài.
Giang Hoài Tuyết thấy biệt thự này quá phức tạp, xuống lầu phải đi thang máy, ra ngoài còn có bảo vệ, nên thấy tự mình đi lại tiện hơn.
Nếu không phải lúc về cô thấy người làm vườn đang cắt tỉa hoa trong vườn, cô còn định trèo tường trở vào nữa.
Giang Hoài Tuyết về phòng tắm rửa, thay quần áo, dọn dẹp lại giấy tờ cần mang đến trường. Khi xuống lầu, thấy bố mẹ Nguyễn và Nguyễn Như Mạn đã ngồi ở bàn ăn nhỏ.
Nhà hàng ở tầng hầm sang trọng xa hoa, chủ yếu dùng để tiếp khách trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-lao-huyen-hoc-xuyen-thanh-thien-kim-that-co-tai-san-hang-ty/5198124/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.