- Tất cả mọi thứ là do em phải không anh? Dù mẹ có nói thế nào đi nữa, em biết, em biết là do em, mẹ em mới chết, do em… Hức hức. Con bé gục mặt vào ngực mình khóc.
Lúc này quả thật tôi không biết phải làm gì, chỉ khẽ ôm nhẹ em vào lòng. Đêm nay có lẽ, nếu có thêm 1 cơn mưa bất chợt, sẽ rất lãng mạng, y chang một bộ phim hàn quốc mà mẹ ở nhà hay xem. Nhưng không, trong lòng tôi hiện nay đã đã có một cơn mưa, ướt đẫm cả lòng ngực, tôi hiểu hiện giờ bất cứ những gì tôi nói là dư thừa, tôi hạnh phúc vì tôi có thể san sẻ với em, quả thật nghe xong tất cả, tôi muốn làm đều gì đó cho em, có lẽ là thứ tình cảm, không phải thứ tình cảm mà các bạn đang nghĩ đâu, chỉ đơn thuần là tình cảm của anh trai dành cho đứa em gái nhỏ, và kể từ tối đó, tôi đã có thêm một đứa em, đứa em nhỏ gây biết bao nhiêu rắc rối cho ông anh của nó, nó đã làm anh của nó thật sự rất đau lòng…
- Èo, khóc lấm lem giờ mặt như con mèo luôn kìa, xấu quá đi cô nương. Mình nhìn em nó khẽ cười.
Lấy tay lau lau nhanh lên mặt, vội lấy cái điện thoại ra soi soi nữa, rồi đánh vào ngực mình:
- Anh xạo em đó, mà em chưa phạt anh nữa đó nhe?
- Anh làm gì em mà phạt anh, anh chưa tính tiền giặt ủi cho em nữa là.
- Thì anh cả gan dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194349/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.