Chào các bác em đã trở lại, cố gắng mỗi ngày lại ra một chap đều như tăm tắp nhé các bác, tâm sự chút, em có thằng bạn dược sĩ, ra trường cu cậu đi thực tập nhà thuốc, nói lúc ra trường nó khác lúc học lắm mày à, có nhiều cái buồn cũng nhiều cái vui. Nó kể nhà thuốc của nó ngay bệnh viện, nhà thuốc này cũng bán gần 20 30 năm rồi, trong tuần đó ngày nào cũng có 1 bà lão đến mua 1 loại thuốc, ngày nào cũng vậy cũng 2 viên thuốc nhức giá 2000đ, nghe cô bán chung ngày nào cũng mua, vì đi làm nhức không chịu được, đáng lẽ nếu có tiền sẽ cộng thêm vài viên thuốc tiêu hóa, nó nói uống như vậy ngày qua ngày chả còn gì cái bao tử, rồi nói câu, li café tao mày uống, bằng 10 ngày mua thuốc của bà. Cảm thấy lặng chút, đúng xã hội này quá nhiều thứ ta không thể bao dung hết được.
Mấy hôm nay sau đêm đó, tối nói chuyện với Tâm, mình cũng dành xíu thời gian gọi điện hỏi thăm bé Ngọc, chắc mấy thím thấy em ít nhắc về gia đình, thật ra thì mẹ em hay điện thoại lắm, cũng không có gì hot, cũng kiểu quan tâm việc học hành ăn uống, chắc 1 thời gian nữa, em sẽ có chap riêng kể về nhà em chút, cũng có nhiều chuyện hay ho lắm.
Tối đó đọc sách hơi khuya, nói chung sách cũng không phải là sách mới, một truyện em đã đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần rồi, Mắc biếc – Nguyễn Nhật Ánh, mấy thím mê đọc hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hoc-la-gi-inspired-by-a-true-story/3194347/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.