Xem kỹ thì người kia chẳng ai khác hơn là Hồng bảo chủ.
Đường Thế Dân định thần rồi vòng tay thi lễ.
- Tại hạ kính chào Bảo chủ.
Hồng bảo chủ nhìn Hồng Tiểu Ngọc ngồi trên giường rồi nhìn Đường Thế Dân cất giọng ảm đạm :
- Không ngờ tiểu nữ lại mắc chứng bệnh này.
Nói xong Hồng bảo chủ buông tiếng thở dài.
Đường Thế Dân chỉ biết vâng dạ mà thôi chứ chẳng biết phải nói ra những lời gì cho đúng nghĩa.
Trong nội tâm của chàng rất khiếp đảm vì lệnh hành quyết của nhân vật khủng bố kia trong ba hôm.
Hồng bảo chủ có thoát khỏi tử thần chăng?
Đường Thế Dân tuy khẩn trương trong lòng nhưng không dám hở môi vì lúc nãy Đinh Hương có dặn chàng rồi.
Chàng không thể thất hứa với nàng được.
Hồng bảo chủ nở nụ cười :
- Đường thống lãnh, bản tọa hết sức hoan nghênh việc Thống lãnh trở vềPhong bảo lúc này. Bổn tọa mong Thống lãnh tận tình cùng với các huynhđệ trong công việc hàng ngày.
Đường Thế Dân nghi lễ :
- Thuộc hạ xin vâng lệnh Bảo chủ.
Hồng bảo chủ gật gù :
- Vậy thì kể từ nay Thống lãnh phải chịu cực nhọc hơn trước, mỗi hômtrước khi trời tối Thống lãnh hãy đích thân đi tuần sát cho hết sức cẩnthận, chớ nên xao lãng.
Trong bụng Đường Thế Dân đã hiểu rõ mọi sự tình, nên khi nghe Hồng bảo chủ nói chàng cung kính :
- Xin tuân lệnh Bảo chủ.
Hồng bảo chủ đảo mắt nhìn qua Hồng Tiểu Ngọc như người thất thần rồi bảo Đường Thế Dân :
- Đường thống lãnh, con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hanh-quyet/15073/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.