Không hiểu trải qua bao nhiêu thời khắc.
Đường Thế Dân giật mình thức dậy.
Cặp mắt chàng quét qua thấy mình nằm trong gian phòng có vẻ hơi quen thuộc.
Đường Thế Dân ngồi dậy nhìn kỹ thì thấy đây là căn phòng dưới ngôi cổ mộ mà lúc trước chàng từng có sống hơn một trăm ngày.
Khe khẽ sững sờ, Đường Thế Dân bước xuống đất thì cảm thấy hơi chao đảo.
Bắt buộc chàng phải nằm trở xuống giường.
Chàng hồi nhớ lại chuyện đã qua, bất giác kinh dị khôn cùng.
Rõ ràng chàng đã bị chiêu thức Lãnh Huyết chỉ của Lãnh Huyết Thái Quân giết chết, sao lại còn nằm dưới ngôi cổ mộ này?
Ai đã cứu chàng?
Người bịt mặt áo đen là Dư Đỉnh Tân đã bị Lãnh Huyết Thái Quân giết chết, còn ai đem chàng xuống chốn này.
Liền đó có tiếng bước chân vào trước cửa phòng.
Đường Thế Dân đưa mắt nhìn ra mà trong lòng hồi hộp vô cùng.
Nhân vật nào sẽ xuất hiện ra đây?
Là ân nhân của chàng hay là thù nghịch?
Một mùi hương thoang thoảng tới mũi chàng, sau đó một bóng diễm kiều hiện ra.
Bất giác Đường Thế Dân kêu thầm :
- Đinh Hương!
Đúng vậy, người vừa xuất hiện không ai khác hơn Đinh Hương. Dưới cổ mộ ánhsáng huyền bí mập mờ do những hạt đại minh châu soi sáng này làm cho sắc đẹp của nàng càng thêm kỳ ảo lạ thường.
Đinh Hương tha thướt tiến vào đứng trước mặt Đường Thế Dân nhoẻn miệng cười :
- Đường thiếu hiệp đã tỉnh lại rồi đấy à?
Đường Thế Dân nghe qua hiểu ngay chính Đinh Hương đã đem chàng xuống nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hanh-quyet/15074/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.