Kể từ ngày khỏi bệnh quay trở lại điều hành tập đoàn Tâm Minh, Chủ Tịch Tùng Quân bỗng trở nên vô cùng lãnh đạm. Trước đây tuy hắn không phải một vị lãnh đạo dễ tính, nhưng không đến mức như hiện nay, không cười, không nói, ngoài công việc ra, hắn chẳng giao lưu tiếp xúc với bất cứ ai.
Tùng Quân cũng không phải cố tình tỏ ra lạnh lùng khó gần. Nhưng hiện tại không có bất cứ thứ gì có thể khiến hắn bận tâm. Từ khi Sa tuyệt tình rời bỏ hắn, cuộc sống bỗng trở nên khô cằn, như đại dương mênh mông bị rút cạn nước. Một ngày hai mươi bốn giờ, hầu như hắn dành hơn phân nửa thời gian là ở công ty.
Tùng Quân ngồi trong phòng riêng, phê duyệt hồ sơ. Tiếng điện thoại bàn cất lên, hắn cầm điện thoại nghe máy. Bên kia đầu dây là giọng nói của nhân viên nhân sự:
“Dạ thưa Chủ Tịch, trợ lý mới tới nhận việc ạ.”
“Cho cậu ta vào.”
Điện thoại vừa đặt xuống, năm phút sau có tiếng gõ cửa, bước vào là một thanh niên trẻ tuổi, mặt thanh tú, làn da trắng trẻo búng ra sữa. Tùng Quân liếc nhìn thanh niên trước mặt, dùng chất giọng trầm thấp nói:
“Mời ngồi.”
Mặc dù đã gặp hắn ở buổi phỏng vấn, nhưng khi chính thức nhận việc, chàng trai vẫn bị vẻ ngoài lạnh băng không cảm xúc của Tùng Quân gây áp lực không nhỏ. Cậu lẳng lặng đi đến chiếc ghế đặt kế bên bàn làm việc của hắn, không tiếng động ngồi xuống.
“Hôm nay bắt đầu nhận việc ngay chứ?”
“Vâng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-xanh-tham/2554111/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.