Đã hơn một tháng trôi qua kể từ khi Sa chuyển đến nhà bác sĩ Vĩ. Nhưng cậu chưa một lần để hắn làm điều gì quá phận. Hôm nay chỉ vì để Tùng Quân bỏ cuộc nên mới phải đóng vai một đôi tình nhân với hắn. Về đến nhà, cậu lại khoác lên mình một vẻ lạnh lùng cố hữu.
Bác sĩ Vĩ cực kỳ kiên nhẫn, đối xử với cậu vô cùng dịu dàng. Hắn săn sóc cậu từng bữa ăn, giấc ngủ. Nhưng những việc đó cũng không khiến trái tim cậu lung lay. Sa lặng nhìn bàn ăn bày biện những món ngon đẹp mắt do chủ nhân ngôi nhà đặt hết tâm huyết vào đó. Bàn ăn càng thịnh soạn bao nhiêu, cậu càng nhớ Tùng Quân vụng về bấy nhiêu. So với bác sĩ Vĩ, Tùng Quân thực sự kém xa về khoản nấu nướng. Hắn chỉ biết nấu mỗi món cháo hành, hữu dụng nhất mỗi khi cậu bệnh. Cậu ước gì giờ này được ăn món cháo do hắn nấu thì hay biết mấy. Nghĩ tới đây, hai hốc mắt bỗng dưng nóng rực. Cậu cố nén cảm xúc, một hơi ăn sạch sẽ chén cơm.
Bác sĩ Vĩ thấy cậu ăn ngon, trong lòng vui vẻ, tiện tay gấp cho cậu một miếng cánh gà:
“Anh hai nói em thích nhất là cánh gà, em mau ăn nhiều vào cho mập. So với lúc gặp nhau tại Ý, hiện giờ em đã gầy đi nhiều.”
Sa nghe hắn gọi Đình Bách là “anh hai” trong lòng cực kỳ khó chịu, nhưng cậu không hơi đâu bắt bẽ hắn, lặng lẽ ăn hết miếng cánh gà, uống một ngụm nước, rồi nói:
“Tôi no rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-xanh-tham/2554113/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.