Hôm nay là ngày gì thế, hết người nọ tới người kia tìm mình, Tả Thiếu Dương hỏi:
- Chính là ta, có chuyện gì?
- Tả đại nhân, nhi tử thiếp thân bị bệnh, lăn lộn trên giường hai ngày rồi, cầu xin ngài tới khám bệnh cho nó, xin ngài thương xót.
Có một hỏa kế quát:
- Điêu phụ vô lý, nên biết rằng các vị đại nhân chỉ đi khám bệnh cho các đại lão gia, ai cũng đòi tới nhà chữa như các ngươi thì thời gian đâu chữa bệnh cho người khác, mau mang con ngươi tới đây.
Phụ nhân đó quỳ lạy rối rít:
- Nam nhân nhà thiếp thân ra ngoài làm việc, thiếp thân không cõng nổi, hơn nữa nó đau lắm, lăn lộn trên giường suốt... Tả đại nhân, cầu xin ngài.
- Đại thẩm, ở đây còn có rất nhiều y công khác, ta đang có việc không đi được.
Chưa nói hết phụ nhân bật khóc, quỳ xuống lệt xệt bò tới:
- Đại nhân thương xót, thiếp thân mời lang trung rồi, nhưng không chữa được, ông ấy nói, đại nhân ngài tâm đại tốt, dùng thuốc rẻ, hết lòng vì người bệnh, chỉ có ngài mới cứu được con thiếp thân mà thôi.
Người ta nói đến thế rồi, còn cách nào khác, đỡ bà ta đứng lên xong, Tả Thiếu Dương thở dài:
- Đại thẩm yên tâm, ta lập tức tới khám bệnh cho nhi tử của thẩm.
- Đa tạ, đa tạ Tả đại nhân.
Tả Thiếu Dương sai dược đồng vào phòng mình lấy rương thuốc, người thái y thự ra ngoài khám bệnh, có thể gọi dược đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376496/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.