Bạch Chỉ Hàn thấy y nhiệt tâm như vậy, tò mò hỏi:
- Thiếu gia, ba vị danh y đó lợi hại như vậy à?
- Đương nhiên.
Tả Thiếu Dương mặt bừng bừng vì hưng phấn:
- Hi vọng được gặp họ xin chỉ giáo.
- Tôn Tư Mạc hành tung phiếu hốt không thể tìm, Chân Lập Ngôn thì quan lớn, vậy chỉ còn Chân Quyền mở y quán gần đây, hay ta đi xem sao.
- Ta cũng nghĩ thế, đi nào.
Tả Thiếu Dương vừa đi vừa hỏi đường, đi qua Tế Thế đường, dược hành này nằm giữa ngã tư, hai mặt phố luôn, khách ra vào nườm nượp, tuy Chúc Dược Quỹ có tiến cử, nhưng không tiện lỗ mãng tới như vậy, nên tạm bỏ qua.
Bọn họ xuyên qua biển người rời Đông thị, lần này không có thứ gì kìm chân Tả Thiếu Dương được, tới một tiểu khu, đường xá sạch sẽ, nhà không lớn, nhưng đều đặn chỉnh tề, từng viện tử nho nhỏ, trông rất hài hòa thích mắt.
Không cần hỏi cấm tốt canh cửa phường, vì dễ dàng nhìn thấy tấm chiêu bài lớn ghi "Chân Thị y quán", nền đen chữ vàng cực kỳ bắt mắt, làm y quán Hợp Châu thường không làm biển hiệu quá phô trương, nhưng ở Trường An này thì khác, thế mới đúng chứ, ví như ngươi bán rau ấy, không đứng lên mà rao, ai biết ngươi bán hay là đem rau ra phơi nắng, người Trường An suy nghĩ thật thoáng, nếu là Tả Thiếu Dương có khi y đặt biển ngay cổng thành, vẽ bản đồ chỉ dẫn đàng hoàng.
Tả Thiếu Dương đi tới cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376339/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.